Editing
Date A Live:Tập 8 Chương 4
(section)
Jump to navigation
Jump to search
Warning:
You are not logged in. Your IP address will be publicly visible if you make any edits. If you
log in
or
create an account
, your edits will be attributed to your username, along with other benefits.
Anti-spam check. Do
not
fill this in!
===Phần 1=== “……………..” “……………..” Hai anh em ngồi cạnh nhau trên băng ghế công viên và nhìn chằm chằm vào cái đài phun nước ở đối diện. Thực ra thì cả hai đang cố lảng tránh cái nhìn của nhau, và vì vậy, rãnh rổi sinh nông nổi, không ai nói với ai một lời nào, họ cứ nhìn những tia nước phun lên rồi hạ xuống. Tròng mắt hai đứa đảo theo nhịp điệu vòi phun, nhịp nhàng cứ như chúng là một. Ngồi lâu thì phải mỏi, Shidou gập người xuống và uốn lưng, còn Kotori thì bắt chéo chân lại và vươn vai một cái. 11:30 am, ngày 23 tháng 10. Một ngày bình thường như mọi ngày khác. Hiện tại chỉ có những người già, phụ nữ chăm lo nội trợ và trẻ em chưa tới tuổi đến trường trong công viên mà thôi…. ngoại trừ cặp tình nhân ngồi ngay bên cạnh hai đứa, và cứ chốc chốc lại liếc nhìn. Dù đang ở công viên nhưng Kotori và Shidou không hề nghĩ gì tới chuyện vui chơi giải trí hoặc cái nhìn của hai người cạnh đó. Sáng nay, Yamai Yuzuru đã đột ngột biến mất. Thêm một khoảng lặng nữa trôi qua, Kotori cuối cùng cũng lên tiếng để xua đi bầu không khí ảm đạm này. “Này….nói gì đi chứ. Dẫu sao thì…. Đây cũng là cuộc hẹn của chúng ta mà.” “À….ờ…. ừ!” Shidou ngập ngừng nói, rồi cậu vỗ vỗ hai má mình như để trấn tĩnh lại và lấy tinh thần. Đúng vậy, đây là buổi hẹn theo như kế hoạch được đề ra. Dù có hơi trễ nhưng cuối cùng cả hai cũng đến điểm hẹn như dự kiến. Đây là tất cả những gì mà cậu có thể làm lúc này. “À…. ừ thì………” Shidou cố gắn đánh lưỡi và lựa lời mà nói để không trở thành thằng ngốc. Nhưng giọng cậu cứ kẹt lại trong cổ họng. Kotori không nhịn được nữa và thở dài. “Chưa già mà đã lẫn rồi à?” “……Xin lỗi.” Cậu gãi đầu vài thở dài thườn thượt như để giải tỏa sự khó chịu trong người, nhưng nó chả có tác dụng gì cả, thậm chí cậu còn căng thẳng hơn khi có cảm giác rằng hơi thở của mình có mùi. Ờ thì, hồi sáng vội quá nên đã kịp đánh răng đâu…… Thế là cậu lại thừ người ra. Những hình ảnh cậu được xem từ đường truyền <Fraxinus> ban sáng giờ đây lại hiện ra trước mắt….. Quay ngược lại thời điểm 10:00am. Reine đã đến nhà cậu để gặp cả hai và thảo luận vài chuyện. Từ những gì cậu được biết, cô ấy có phát hiện ra một vài manh mối liên quan tới sự biến mất đột ngột của Yuzuru. Nhưng vì một vài lý do, tốt nhất là không nên cho Kaguya biết điều đó, và cả những người đang sống trong đặc khu nữa, như Tohka và Yoshino chẳng hạn. “Vậy….cô có đoán được Yuzuru đang ở đâu không?” Reine nhẹ gật đầu. “………Cho phép tôi nói lại từ đấu nhé. Đầu tiên là Kaguya, cô ấy đã xác nhận rằng Yuzuru đã về nhà và tối hôm qua đúng chứ?” “Vâng, đúng vậy.” Và cậu bắt đầu nhớ lại cuộc trò chuyện với Kaguya ban sáng. Đêm qua, Kaguya đã gặp Yuzuru khi cố ấy về đến nhà. Yuzuru nói rằng mình đã quá mệt nên Kaguya không làm phiền cô ấy nữa. Cô nhìn thấy Yuzuru đi tắm rồi đi thẳng vào giường. Vậy suy ra, Yuzuru đã biến mất trong khoảng thời gian từ đêm cho đến buổi sáng. “Nhìn này….” Reine nói và cắm dây và cái máy tính bảng. Màn hình hiện lên, hình ảnh một căn phòng được hiển thị rõ nét. Đó chính là căn phòng ngủ của hai chị em Yamai. Hai cô gái đang say giấc trên hai chiếc giường đặt cạnh nhau phía cuối căn phòng. “Cô đã đặt máy quay trong phòng họ à?” “………Uh, nhưng đây không phải là cái duy nhất. Tôi đã triển khai thiết bị theo dõi trong phòng của tất cả những người đang bị nghi ngờ. Rất có khả năng Natsumi sẽ trở về hình dạng thật nếu đang ở một nơi kín đáo.” Reine nói rồi lấy tay zoom màn hình. Hình ảnh hai chị em say ngủ hiện lên rõ nét và được tua nhanh. Chiếc đồng hồ đặt cạnh đó vô tình lọt vào tầm quan sát và quay tít mù mù. “………..Sắp tới rồi…….” Reine điều chỉnh lại thiết bị, nó bắt đầu phát đoạn phim với tốc độ bình thường trở lại. Và, khi cái đồng hồ chỉ vào con số 12:00, sự kiện mà Reine nhắc tới xuất hiện. “Cái………?” “Gì vậy………..?” Shidou và Kotori lên tiếng cùng một lúc. Khoảng không chính giữa căn phòng bị bóp méo lại như lúc không gian chấn xuất hiện, rồi từ đó, một cây chổi hiện ra. “Đó là…..<Haniel>….?” Đúng vậy, đó chính là thiên sứ của Natsumi, thứ mà cậu đã tận mắt nhìn thấy cách đây vài ngày. Đầu của câu chổi sáng lên, rồi nó từ từ mở rộng ra thành một cái gương nhỏ. Cái gương tỏa sáng. Trên giường, Yuzuru cũng bắt đầu phát ra một ánh sáng nhợt nhạt, cả thân hình cô như được ai đó nhấc bổng lên, di chuyển chậm chạp rồi chìm dần vào cái gương ma quái. “…………..Yuzuru!?” Shidou không kiềm chế được nữa và hét lên một tiếng cảnh báo hoàn toàn vô ích. Những con số chỉ thời gian trên đoạn video vẫn tiếp tục trội đi một cách lạnh lùng. <Haniel> thu cái gương lại, rồi biến mất vào cõi hư không. “……………Cậu thấy rõ rồi chứ?” Reine quay mặt lại và nhìn Shidou. “Yuzuru đã bị Natsumi bắt cóc nhờ vào <Haniel>. Rất có thể người mà cô ta đang đội lốt cũng đã bị bắt theo cách đó.” “Liệu Yuzuru có sao không? Và cả người đó nữa?” Reine trả lời cậu với một giọng bối rối. “Tôi hề có bất cứ manh mối nào để có thể trả lời cho thắc mắc của cậu. Hy vọng họ vẫn bình an.” Sự bối rối, lo lắng và giận dữ ngập tràn cơ thể cậu, cậu không biết làm gì khác ngoài việc vò đầu bứt tóc trong im lặng, hy vọng giải tỏa được phần nào sự lo lắng. “Cháu….cháu nên làm gì bây giờ?” “………..Chỉ có một điều mà cậu phải làm, và chỉ có cậu mới làm được thôi. Hãy tìm ra Natsumi trong số những người đó càng nhanh càng tốt.” Chưa bao giờ Shidou nhìn thấy một ánh mắt đáng sợ như vậy hiện ra trên gương mặt Reine. Quay trở về hiện tại. Dòng hồi tưởng kết thúc, Shidou thở dài. Kotori đứng dậy và bước tới trước vài bước. Cô cuối cùng cũng chịu dứt mắt khỏi cái đài phun nước và nhìn về phía Shidou. “………….Kotori?” “Touu….” Shidou từ từ ngước lên nhìn, cô em gái hạ nhanh tay xuống, thế là cậu lãnh trọn cái cốc đầu thần thánh. “Ouch! Em-em làm cái quái gì vậy?” “Đã là hẹn hò thì đừng có vác theo cái bộ mặt đó mà nhìn em. Anh nghĩ là Yuzuru sẽ tự nhiên từ trên trời rơi xuống nếu anh cứ lo lắng như vậy à?” “Thì…thì……” Shidou cao giọng định đáp trả, nhưng rồi cậu lắc mạnh đầu, trấn tĩnh lại. “…………Hmm… Em nói đúng. Lẽ ra anh phải bình tĩnh hơn trong lúc này.” Kotori xé vỏ thanh kẹo rồi đưa vào miệng. “Mừng là anh đã hiểu được điều đó. Nếu cứ hoảng loạn thì chúng ra sẽ chẳng làm được gì cả. Giờ thì cùng suy nghĩ nào. Cô ta đã đặt ra một luật chơi mới mà không hề báo cho chúng ta biết trước…… không phải, hình như cô ta đã nhắc tới điều này trong bức thư rồi, nhưng có lẽ chúng ta đã hiểu sai về nó…” Kotori nhíu mày giận dữ. Đúng vậy, không hề có luật mới nào được thêm vào cả. Chuyện Yuzuru đột ngột biến mất đêm hôm qua hoàn toàn không trái luật. Bức thư đã cảnh báo trước điều này rồi. “[Nếu cậu chậm chạp, họ sẽ không còn tồn tại nữa đâu.]……Yuzuru đã biến mất….và cô ta sẽ không dừng lại cho đến khi tất cả họ bị bắt…….” “Vậy là luật chơi đã rõ. Mỗi ngày, một người trong số 12 nghi phạm sẽ biến mất. Và khi 12 người hoàn toàn biến mất, Natsumi sẽ thắng trò chơi này. Và nếu anh có thể tìm ra cô ta trước khi tất cả mọi người biến mất, anh sẽ thắng.” Kotori đã nói ra tất cả suy luận của mình. Nếu so sánh với sự kiện vừa xảy ra và bức thư mà Natsumi đã gửi, chúng hoàn toàn trùng khớp với nhau. “……..Anh tự hỏi liệu anh có thể tìm được cô ta không?” “Em không muốn nghe anh than vãn vớ vẫn nữa. Yuzuru đã biến mất, và chỉ còn lại 11 người, trong đó có cả em. Chúng ta chỉ còn 10 ngày cho đến khi trò chơi chết tiệc này kết thúc.” “Hmm…..” Shidou thở dài và gật đầu chán nản. Sự im lặng lại bao trùm lên cả hai lần nữa. Một vài phút sau, Kotori không chịu được nữa và lên tiếng trước. “…………Này, Shidou?” “Hur?” “Chỉ còn 30p nữa thôi là đến cuộc hẹn tiếp theo rồi đó.” “Hử…A!” Giờ cậu mới giật mình và nhớ ra điều này. Kotori chán nản ra mặt. “Vậy đó. Anh cũng không định điều tra em nhỉ?” “Ah………” Đúng vậy. Chỉ vì mãi lo lắng cho Yuzuru mà cậu đã quên mất quá nhiều chuyện không nên quên. Người ngồi ở đây hiện tại rất có thể do Natsumi đột lốt mà thành. Tất nhiên là Shidou không hề muốn nghi ngờ cô em gái dễ thương đang đứng trước mặt cậu. Cô đã tích cực động viên cậu và đưa ra những lời khuyên bổ ích. Nhưng đây lại là trường hợp đặc biệt. Nếu người chỉ huy của <Fraxinus> do Natsumi giả mạo, cô ta sẽ trở nguyên nguy hiểm hơn bao giờ hết nhờ vào quyền lực nắm trong tay. Nhất định cậu phải tìm ra bằng chứng chứng minh Kotori ở đây là thật. “Được rồi, anh sẽ hỏi vài câu……..” “………..Ngay đây à?” “Eh?” “………..Em biết đây là một cuộc điều tra, nhưng nó vẫn là một buổi hẹn hò phải không?” Shidou “Ah!” lên một tiếng và nhìn Kotori. Cậu chợt nhớ lại cuộc trò chuyện tối qua ở nhà. Rõ ràng Kotori đã rất mong chờ đến cuộc hẹn này. Cô ấy đã cảnh báo Shidou phải chuẩn bị kỹ lưỡng. Nhưng vì chuyện của Yuzuru mà cậu đã hoàn toàn quên mất. Cậu thở dài rồi đứng dậy, đưa tay về phía Kotori. “……….Được rồi, vậy cùng nhau đi dạo nhé.” “……Hmm……” Dù có hơi thất vọng nhưng khuôn mặt cô em gái đã ửng đỏ. Kotori nắm tay Shidou và đứng lên, cả hai tay trong tay đi về phía bìa công viên. “Hmm…chúng ta đi cùng nhau cũng được một lúc rồi đấy.” “Ừh…..” “Anh có chuyện này muốn hỏi. Liệu em có còn nhớ chúng ta đã hẹn hò ở đâu hồi tháng 6 không?” “Nhớ chứ, chúng ta đã đi công viên nước.” “Haha, đáp án trùng khớp ý với bé!” Kotori đáp, rồi lại thở dài. “Nhưng, nếu em là Natsumi, mấy câu hỏi của anh sẽ chẳng có tác dụng gì đâu.” “Hở? Ý em là sao?” “Cứ thử nghĩ mà xem. Dù cho em bị cấm lên <Fraxinus> đi chăng nữa, em cũng đã nắm trong tay thông tin của nạn nhân rồi, bởi vậy chuyện điều tra lý lịch nạn nhân không có gì là khó cả.” Kotori nói một cách vênh váo. Shidou đã bắt đầu run rẩy. “Oi-oi, đừng có đùa như vậy chứ….” “Hừ, nếu đó chỉ là một trò đùa thì mọi chuyện đã đơn giản hơn nhiều. Vậy nên…. tại sao anh…. không thử hỏi những câu mà Natsumi có điều tra cũng không biết được nhỉ?” Vì một lý do nào đó, Kotori nói ngập ngừng và cố gắng không nhìn vào mắt Shidou. “Đó có thể là gì được nhỉ?” “Thì…thì…đại khái là…. vài câu riêng tư để…. kiểm tra phản ứng của em chẳng hạn….” “Kiểm tra phản ứng?” “Ừ thì…..thì…..là…..” “A!” Shidou cuối cùng cũng hiểu ý Kotori và nảy ra một ý tưởng. “Kotori, nhắm mắt lại một xíu đi.” “Hở? Em….ừ-ừ…..” Kotori run rẩy nhắm mắt lại, má cô từ từ ửng lên. Chớp ngay lấy cơ hội, Shidou nhẹ nhàng đưa hai tay lên đầu Kotori, thật chậm, thật chậm, và………chôm luôn hai cái ruy băng cột tóc của cô em. “Fu………..fuee------!?” Kotori rên lên khó chịu khi những sợi tóc được thắt bím gọn gàng của cô bé bị xõa ra và cọ cọ vào tai cô ấy. Ngay lập tức, cô hoảng hốt giơ hai tay lên và sờ khắp nơi trên đầu mình. Hai cái ruy băng đã biến mất. “U-uwaaaaaaah!?” Nước mắt dâng lên và tuôn trào ra từ đôi mắt tội nghiệp của cô bé đó. Cô khóc lóc và lao thẳng về phía thằng anh kỳ cục. “O-Onii-chan! Anh làm gì vậy? Trả em! Trả em!” Kotori kêu lên, câu nói hòa lẫn vào tiếng khóc. Cô nhảy tưng tưng tại chổ, cố gắng giật lại hai miếng vải đen đã bị Shidou trộm mất và giơ cao quá đầu. Kotori bình thường hung hăng là vậy, nhưng khi đã mất hai cái ruy băng đen thì phải xác định thôi, vì điều đó đồng nghĩa với việc nhân cách thứ hai của cô cũng biến mất, và trở lại thành một cô em yếu đối bình thường. Và kết quả là thế này đây. “Onii-chan! Onii-chan!” “……………..” Vậy là ổn. Kotori này là hàng Việt Nam chất lượng cao, vì không ai có thể bắt chước được một con người hai nhân cách. Nhưng mà… gần đây hình như Kotori ít khi nào đeo ruy băng trắng thì phải, vì vậy..…..tội gì mà bỏ qua cơ hội này nhỉ? Cậu tính toán kỹ lưỡng tầm với, độ cao và tần số bật nhảy của Kotori, rồi cầm hai mảnh vãi đen đưa lên hạ xuống nhịp nhàng theo nhịp điệu đó. Kotori vừa khóc vừa nhảy tưng tưng như một con thỏ, nhìn dễ thương không chịu được. “U……uu……….” Kotori đã bắt đầu tuyệt vọng, cô ngồi bệt xuống, úp mặt vào hai bàn tay rồi rống lên cực kỳ thê thảm, thỉnh thoảng còn hít mũi rột rột nữa chứ. “Xin-xin lỗi. Trả lại em nè……” Shidou đưa trả lại hai cái ruy băng cho cô em gái sau khi đã hả hê với màn trình diễn vừa rồi. Thế là Kotori chộp lấy ngay lập tức rồi cột hai bím lại với một tốc độ khó mà tin được. Và………. “Grừ…….” Cô từ từ đứng dậy, nhìn vào mặt Shidou, ánh mắt sắc lạnh ấy như có thể cứa đứt da thịt cậu. “Shidou……….Sao anh dám……….” “Kh-Không! Chẳng phải tốt rồi sao? Anh đã xác cmn định được em là hàng thật…..” Shidou hốt hoảng lêu lên, nhấn mạnh vào chữ ‘xác cmn định’. Chỉ còn mỗi cái cớ đó có thể cứu sống cậu trong lúc này thôi….. Nhưng….hình như Kotori không thể nghe thêm được bất cứ câu từ nào của cậu nữa. “Ko-Ko-Kotori? Bình tĩnh đã em gái……” “XÁC CMN ĐỊNH ĐI!!!!” Một tư thế tuyệt vời, một động tác hoàn hảo. Gương mặt điển trai của nhân vật chính lãnh trọn cú đấm phá núi từ cô em gái đáng iu của mình.
Summary:
Please note that all contributions to Baka-Tsuki are considered to be released under the TLG Translation Common Agreement v.0.4.1 (see
Baka-Tsuki:Copyrights
for details). If you do not want your writing to be edited mercilessly and redistributed at will, then do not submit it here.
You are also promising us that you wrote this yourself, or copied it from a public domain or similar free resource.
Do not submit copyrighted work without permission!
To protect the wiki against automated edit spam, please solve the following captcha:
Cancel
Editing help
(opens in new window)
Navigation menu
Personal tools
English
Not logged in
Talk
Contributions
Create account
Log in
Namespaces
Page
Discussion
English
Views
Read
Edit
View history
More
Search
Navigation
Charter of Guidance
Project Presentation
Recent Changes
Categories
Quick Links
About Baka-Tsuki
Getting Started
Rules & Guidelines
IRC: #Baka-Tsuki
Discord server
Annex
MAIN PROJECTS
Alternative Languages
Teaser Projects
Web Novel Projects
Audio Novel Project
Network
Forum
Facebook
Twitter
IRC: #Baka-Tsuki
Discord
Youtube
Completed Series
Baka to test to shoukanjuu
Chrome Shelled Regios
Clash of Hexennacht
Cube × Cursed × Curious
Fate/Zero
Hello, Hello and Hello
Hikaru ga Chikyuu ni Itakoro......
Kamisama no Memochou
Kamisu Reina Series
Leviathan of the Covenant
Magika no Kenshi to Basileus
Masou Gakuen HxH
Maou na Ore to Fushihime no Yubiwa
Owari no Chronicle
Seirei Tsukai no Blade Dance
Silver Cross and Draculea
A Simple Survey
Ultimate Antihero
The Zashiki Warashi of Intellectual Village
One-shots
Amaryllis in the Ice Country
(The) Circumstances Leading to Waltraute's Marriage
Gekkou
Iris on Rainy Days
Mimizuku to Yoru no Ou
Tabi ni Deyou, Horobiyuku Sekai no Hate Made
Tada, Sore Dake de Yokattan Desu
The World God Only Knows
Tosho Meikyuu
Up-to-Date (Within 1 Volume)
Heavy Object
Hyouka
I'm a High School Boy and a Bestselling Light Novel author, strangled by my female classmate who is my junior and a voice actress
The Unexplored Summon://Blood-Sign
Toaru Majutsu no Index: Genesis Testament
Regularly Updated
City Series
Kyoukai Senjou no Horizon
Visual Novels
Anniversary no Kuni no Alice
Fate/Stay Night
Tomoyo After
White Album 2
Original Light Novels
Ancient Magic Arc
Dantega
Daybreak on Hyperion
The Longing Of Shiina Ryo
Mother of Learning
The Devil's Spice
Tools
What links here
Related changes
Special pages
Page information