Editing
Date A Live:Tập 8 Chương 2
(section)
Jump to navigation
Jump to search
Warning:
You are not logged in. Your IP address will be publicly visible if you make any edits. If you
log in
or
create an account
, your edits will be attributed to your username, along with other benefits.
Anti-spam check. Do
not
fill this in!
===Phần 2=== “Fuuaaaa……” Shidou ngáp một cái thật lớn khi đang bước đi trên hành lang trường trung học Raizen. Một âm thanh như chuông báo vang lên, báo hiệu tiết bốn đã kết thúc. Những bạn nữ thì vừa đi tìm nơi ăn trưa, vừa trò chuyện, trên tay là hộp bento. Còn nam sinh thì lại phi như ngựa về phía căn tin với nét mặt của những con thú đi săn sắp chết đói. Shidou gãi má là làu bàu. “Tới giờ nghĩ trưa cmnr. Hình như mình hơi trễ.” Thực ra đã có một cuộc họp khẩn cấp trên <Fraxinus> và Shidou được yêu cầu phải có mặt. Theo dự kiến ban đầu thì mọi người sẽ họp xong sớm nhưng vì lần này đối tượng là Natsumi, tinh linh mà vẫn chưa ai điều tra được sức mạnh và ân mưu của cô ta là gì khi nói với Shidou những lời cuối. Thế là cuộc họp dường như kéo dài vô tận. Dù đã không được ngủ nhưng Shidou cũng không đến nỗi gục gã. Cậu lại gãi má và thở dài them lần nữa. Nhưng khi bước lên cầu thang, rồi mở cửa lớp, cậu tỉnh hẵn ra. “………………” Tất cả học sinh trong lớp đều nhìn chằm chằm về phía Shidou, những ánh mắt ấy trông như sắp bắn ra những con dao găm về phía cậu. Shidou giật mình, run rẫy liếc nhìn mọi người. “Er.. Sao vậy? Mấy bạn bị sao thế?” Shidou không thể hiểu được chuyện gì đã xãy ra, một giọt mồ hôi lăn trên má cậu. Trong số mấy chục cặp mắt ngắm vào Shidou, nổi bật nhất là ba cô gái đang ngồi trong góc lớp học, đôi mắt họ ‘lấp lánh’. “Sao cậu còn dám quay lại hả? Không biết nhục à?” “Cậu không cảm thấy hối hận à? Hay chưa đủ thõa mãn?” “Đáng lẽ một thằng như cậu không nên có mặt trên cõi đời này, con tinh trùng khuyết tật, sự thất bại thảm hại của durex!” Mỗi người một câu rủa, và họ bao vây Shidou. Những người còn lại gầm lên như một bầy sói đang đói. Shidou cứng người lại. Đây không phải là lần đầu tiên ba cô gái ấy chữi rủa cậu nhưng hình như hôm nay thì khác hẳn. À mà khoan, họ nói cứ như thể là Shidou đã đến lớp trước khi cậu xong việc và gây ra vụ áng kinh hoàng nào đó vậy. “Kho…khoan đã, sao các cậu nóng thế?” Shidou đưa tay lên như thể cản những lời đó lại. Ai, Mai và Mii tự nhiên rủa xả cậu. Cậu tự hỏi mình đã làm gì sai cơ chứ? “Cậu không thể chối tội được đâu.” “Đúng vậy, bọn này đã tập hợp đủ nhân chứng.” “Tôi không thể chấp nhập rằng cậu đã quên chuyện đó được.” Ai chỉ thẳng vào mặt Shidou. Mai hất đầu về phía những người còn lại trong lớp. Mii thì nhún vai. Nhưng Shidou vẫn không hiểu chuyện gì đã xãy ra, long mày cậu nhíu lại hết cỡ và nhìn xung quanh để tìm xem liệu có ai đứng ra giúp hay không. Và như thể đáp lại sự tìm kiến của cậu, một giọng nói quen thuộc vang lên từ phía sau Ai và Mii. “Ba cậu này, để mình nói chuyện với cậu ấy một lát được không?” “Tohka!” Shidou rãnh rỡ hẳn lên khi gặp cô ấy. Nhưng Tohka thì hoàn toàn ngược lại, cô ấy trông như không có vẽ gì là vui khi thấy Shidou cả, cô đến trước mặt Shidou. Shidou thở phào khi thấy Tohka đứng trước mặt mình, cậu hỏi. “May mà có em đó Tohka. Có chuyện gì xảy ra với ba người họ vậy? Anh chỉ vừa mới vô trường……..” Tohka đỏ mặt và đấm và bụng Shidou một cú. “……….. Sao tự dưng anh lại làm vậy chứ? Phải nói sao đây…….. em sợ lắm.” “Em….em đang nói gì vậy? Anh không……?” “……..Cái gì?” Khi nghe Shidou trả lời như vậy, Tohka nhíu mày hết cỡ. Cô lạnh lùng nện không thương tiếc vào ngực Shidou. “Em…..em…..em sao vậy Tohka? Đau quá……..” “Im đi, em đã đánh giá sai con người anh rồi. Và em đã định sẽ tha thứ cho anh nữa kìa, nhưng tại sao anh lại chối việc anh đã làm hả?” “Em nói vậy là sao chứ?” “Đó là….. đó là……….. của em………….” Tohka lúng túng. Gương mặt cô giờ đây đã đỏ hơn trước nhiều. Cô cúi gằm mặt xuống đất. Ai, Mai và Mii ôm lấy Tohka như để san sẽ phần nào nỗi đau của cô. “Không sao đâu, bình tĩnh nào Tohka-chan.” “Cậu đã gây ra một việc kinh khủng như vậy mà còn bắt Tohka phải nhớ lại nữa à?” “Địa ngục có lẽ cũng không đủ để trừng phạt cậu đâu.” Shidou không thể chịu thêm được nữa, cậu hét lên. “Tôi không thể hiểu các cậu đang nói gì cả!” Ngay lúc đó, một bàn tay nắm lấy cổ tay Shidou. “Hur…?” Origami như hiện ra từ một cõi hư không nào đó. Cô đang nhìn Shidou một cách bình tĩnh, nhưng cậu có thể thấy được cảm nhận của cô ấy khi nhìn vào sâu trong đôi mắt của cô. “Origami, đừng có nói là mình đã……….cậu………?” Origami lắc đầu như để xua đi nỗi sợ của Shidou. “Không có.” “Ừh….” Shidou thở phào nhẽ nhỏm khi nghe điều đó. Nhưng…… Đột nhiên……. Origami giật phăng hàng cúc áo trước ngực mình, rồi cầm cả hai tay Shidou ịnh vào đó (đó là cái gì thì tự biết ^^). “Aguaaaa!?” Shidou bất ngờ một cách vô cùng bất ngờ. Một âm thanh rất lạ phát ra từ cổ họng cậu. Dường như chưa từng có ai nghe được âm thanh này trước đây. Shidou vội rụt tay lại nhưng không thể được. Origami đã nắm tay cậu chặt tới mức cậu không thể kéo tay mình lại được nữa. Và thế là, mỗi khi cố gắng thoái lui, tay cậu lại chạm mạnh hơn vào ngực cô ấy. Một cảm giác ấm áp và mềm mại lan ra từ hai bàn tay Shidou, rồi nhấm chìm não cậu trong đó. Nhưng điều đó chỉ làm Shidou phát điên lên mà thôi (ND: không ổn, anh Shin bị gay à?). “Cậu…cậu đang làm gì thế…….?” Lúc đó, Tohka ngước lên nhìn. Cô từ từ gỡ bàn tay tóm chặt lấy cổ tay Shidou ra. Và khi đôi tay đã được giải thoát, Shidou hít một hơi dài để lấy lại nhịp đập bình thường cho con tim mỏng manh của cậu. ………..Nhưng………. Cái mà Shidou hít vào không phải là không khí bình thường. Cậu cảm nhận được một mùi hương đặc trưng lan tỏa trong không khí. Và mặt cậu teo lại trong xấu hổ. “Origami, chẳng phải cậu đã nói là mình không làm gì cậu hay sao?” Shidou hỏi trong xấu hổ, Origami gật đầu. “Đúng vậy, nhưng bây giò thì có rồi đó.” “Ha……..haaaaaaaa……..!?” “Tiếp đi, làm mấy chuyện mà cậu làm với họ đi. Hãy đẩy mình vào tường, rồi nâng cằm mình lên, rồi thổi vào tai mình nữa. Và hãy lật váy mình lên.”. “Cái……….?” Shidou mở to mắt và cảm nhận được cái nhìn từ Ai, Mai và Mii. Mặt họ đỏ bừng hết cả lên. Nhưng Origami chả quan tâm, cô nói tiếp. “Rồi sau đó hãy hun nhau thật mãnh liệt, rồi xé áo, rồi lột đồ, rồi đè mình xuống, cuối cùng là hãy xxx, chúng ta sẽ mãi mãi là của nhau!” “#%*&#$&@#” “Tobiichi Origami, Shidou sẽ không làm vậy đâu.” Lần này cũng vậy, Origami dường như không nghe những tạp âm ấy. “Lên đi Shidou, thịt mình đi.” “Hả……….? Cái g……..!?” “F*** mình đi nào!” “Xin…xin lỗi!” Shidou vọt khỏi nơi đó. Tất nhiên là Origami đã kịp ra tay trước khi Shidou chuồn mất, nhưng cô đã bị Tohka cản lại. Một cuộc cãi vã bùng lên tức khắc. Shidou chạy trên hành lang, tìm ra một xó nào đó và chui vào để Origami không tìm ra cậu. Quệt đi giọt mồ hôi trên trán, cậu bắt đầu thở chậm lại. “Thế này là thế nào? Bé chỉ đi học thôi mà……” Shidou nhíu mày. Tất cả mọi người đều cùng chỉ trích cậu. Có gì đó không ổn. “Hmm………” Trong khi cậu đang vắt chân lên trán để suy nghĩ thì có hai người quen đi tới. “Ớ, Kaguya, cả Yuzuru nữa……. Này hai cậu………..” Nhưng có gì đó không được bình thường. Hai chị em họ, thay vì mặc đồng phục nữ sinh Raizen, thì họ lại đang mặc đồng phục bơi lội của trường. “Ủa?” “Stop. Đó có phải Shidou?” Kaguya và Yuzuru đã thấy Shidou. Thế là *Hù!*. Cả hai dang đôi tay vĩ đại ra dọa Shidou. “Bọn này tìm thấy cậu rồi nhá!........ Cơ mà….cậu không sợ à? Haha, gan lắm.” “Thông báo. Chúng tôi sẽ không lơ là nữa. Bây giờ thì hãy giải quyết 1 lần đi.” “Cái……..?” Nghe những lời đó, cậu cứng người lại. “Đừng….đừng bảo là mình đã làm đó với gì hai cậu nhá!” Shidou run rẩy hỏi. Kaguya và Yuzuru nhíu mày nhìn cậu. “Chết tiệc, đừng giả vờ nữa, chỉ cần trả lại đồ lót của bọn này là được.” “Phẫn nộ. Tôi tự hỏi rằng ai đã nói [Tôi tôn sùng đồ lót] và rồi đổ nước lên người bọn tôi hả?” “#%@*&@$*#%(&%&” Thêm một vụ án nữa do Shidou gây ra mà cậu hoàn toàn không nhớ gì về nó. “Tôi không biết là cậu đang âm mưu gì, vì vậy tôi sẽ luôn luôn cảnh giác khi có mùi của cậu ở gần.” “Đồng ý. Yuzuru đã rất hoảng sợ khi nghĩ rằng mình sẽ không có đồ thay, nhưng may mắn thay lại, có một cái trong cái túi bên cạnh.” “Nhưng mình không………” “Cậu đang giả ngu đấy à? Đừng hòng. Tôi đã nhìn rõ và chắc chắn đó là cậu. Cậu không thể chối được đâu.” “Đồng ý. Đó hoàn toàn là sự thật. Chắc chắn không thể lầm vì Yuzuru là người yêu của Shidou.” “Cậu đang nói gì vậy Yuzuru? Chẳng phải là cô đã rằng chúng ta cùng bình đẳng…….” “Phớt lờ. Mình không biết Kaguya đang nói tới chuyện gì.” Hai chị em cãi lộn một hồi. Rồi họ cùng quay lại phía Shidou. “Nhưng dù sao đi nữa, mình sẽ không bỏ qua chuyện này đâu. Mình sẽ đưa ra hình phạt cho cậu ngay đây. Cởi quần ra nhanh!” “Đồng ý. Và rồi Yuzury sẽ vọc cơ thể cậu với một bình xịt.” Sau khi tuyên án, hai chị em bắt đầu tiếp cận Shidou một cách chậm rãi. “Đừng…….đừng đùa mà…” Shidou không thể chịu đựng một hình phạt cho tội ác mà mình không hề gây ra được. Cậu quay đầu chạy trốn. Ngay lúc đó, cậu nghe được một giọng nói vang lên từ phía mà cậu định đào tẩu, ngay phía sau cậu. “Isuka-kun!” Đó là một người phụ nữ đeo kính với một thân hình nhỏ nhắn. Dù trông khá trẻ nhưng cô ấy lại không mặc đồng phục học sinh. Bởi vì đó là một giáo viên. Cô ấy là Okamine Tamae, giáo viên chủ nhiệm của Shidou. “Ta-Tama-chan……à không, Okamine-sensei!” Shidou vô tình sủa ra cái tên mà cậu và bạn bè hay gọi cô ấy. Nhưng Tama-chan-sensei không để ý gì chuyện đó mà nện bước như một con voi đến gần và túm ngực áo cậu. “Cái-cái gì? Sensei?” Shidou sợ hãi hỏi lại. Tama-chan-sensei làm một bộ mặt như thể sắp khóc đến nơi và rên rỉ. “Nếu em mà làm vậy với cô thì làm sao mà cô…. lấy chồng được nữa? Em sẽ phải chịu trách nhiệm cho cuộc đời của cô.” “Err…………” Cậu đã chuẩn bị sẵn tinh thần khi thấy thái độ của cô ấy, nhưng việc này thì quả là…… Cậu giật mình và rút lui chầm chậm. Khi cậu đang trên đường lui binh thì bổng nhiên, một người bước ra là ngã rẽ hành lang và kêu lên sợ hãi. Đó là thằng cờ hó bạn thân của cậu, Tonomachi Hiroto. Tóc cậu ta được vuốt dựng lên bằng sáp. Cậu ta cao hơn Shidou một chút và gương mặt cũng nam tính hơn anh Shin của chúng ta, nhưng vì một lý do nào đó mà cậu ta lại ôm lấy vai mình và *iii* một cách hết sức nữ tính. “To-Tonomachi?” Nghe tiếng gọi nơi hoang dã… ý lộn, tiếng gọi vọng tới của Shidou, toàn thân Tonomachi run lên như một con Chihuahua. (chắc giống chó ‘chi wa wa’) “Err… Isuka à, tao biết thỉnh thoảng tao cũng giỡn hơi quá lố nhưng toan hoàn toàn không có ý như vậy đâu…” “Chuyện đ** gì với mày vậy?” Shidou đã đến giới hạn của sự chịu đựng và hét lên một cách không kiềm chế. Tonomachi rụt cổ lại như một con rùa. “Kuh………..!” Shidou hoàn toàn không thể hiểu được chuyện quái gì đang xảy ra, bởi vì những người này nói chung là không rãnh đến mức trêu cậu một cách có tổ chức và quy mô như vậy. Cậu liếc về bên trái. Ở đó là lối thoát cuối cùng khỏi mớ lộn xộn này. Thế nhưng………. “Hả……….?” Ngay nhìn ra phía đó, toàn thân cậu như nổi da gà. Tại nơi mà ánh sáng từ cửa sổ đang chiếu rọi, một người đang đứng ở đó. Cậu ta có một cơ thể mảnh mai và một gương mặt trung tính.Trong một khoảng khắc, Shidou có cảm giác rằng cậu đã nhìn thấy người đó ở đâu rồi. Nhưng, cậu nhận ran gay lập tức. Đó chính là gương mặt mà cậu thấy trong gương mỗi buổi sáng. Đó là một điều hoàn toàn không thể tin được, nhưng, thằng Isuka Shidou đang đứng ở đó. “…………………” Thằng Shidou đó liếc nhìn cậu với một nụ cười gian xảo trên môi, và rồi bước đi mất. Trông như hắn chế nhạo cậu. “Hey, khoan đã…………” Shidou hét lên và đuổi theo thằng đó. Nhưng cậu không thể nhanh hơn chị em Yamai được. Tay phải của cậu đã bị Yakuya tóm chặt lấy, còn tay trái thì đang được Yuzuru sở hữu. Cậu không thể di chuyển được nữa. “Kukuku. Cậu không thể chạy thoát được đâu. Bọn này sẽ làm cho cậu phải hối hận vì những gì cậu đã gây ra.” “Bắt được rồi. Cậu không được phép đi đâu hết. Chúng tôi sẽ từ từ hành hạ cậu.” “Chờ đã, chỉ một giây thôi. Bây giờ, chỉ cần rẽ qua chổ đó của hành lang, chúng ta sẽ…” Nếu cứ tiếp tục thế này thì cậu sẽ mất dấu thằng Shidou kia thôi. Cậu gom tất cả quyết tâm của mình lại. “Ahhh! Mình biết rồi. Mình sẽ không chạy. Cậu kêu lên một cách trong tuyệt vọng. Thế là hai chị em Yamai gật đầu. “Kukuku. Được, vậy thì tốt. Cậu đã xúc phạm danh dự của chị em Yamai. Chúng tôi sẽ dành cho cậu một cơ hội để tự thi hành bản án.” “Đồng ý. Shidou đáng bị như vậy ngay từ đầu.” Kaguya và Yuzuru buông hai tay Shidou ra. Có lẽ họ đã tin lời Shidou rồi. Nhưng dù vậy, nếu cố gắng bỏ chạy thì cậu vẫn sẽ bị bắt một lần nữa. Thực ra, dù đã bị phong ấn nhưng cả hai là những tinh linh điều khiển gió. Tốc độ của họ hoàn toàn vượt trội người thường, vậy nên bắt Shidou thì chả có gì là khó đối với họ. Được rồi, bây giờ hoặc không bao giờ nữa. “Được rồi. Hai cậu muốn quần của mình chứ gì? Mình cởi ngay đây.” Shidou nói và lôi tuột cái thắng lưng ra. Hành động bất ngờ của Shidou làm cho cả đám người bị quấy rối phải bất ngờ. Họ lập tức lấy tay che mặt lại và quay đi theo phản xạ tự nhiên. Tonomachi thì bỏ chạy mất dép. Và đây chính là cơ hội mà Shidou mong đợi. Cậu vọt đi như một mũi tên, hướng về phía thằng Shidou đó đã đi khỏi. Cậu chạy đến cuối hang lang, rẽ sang phía mà thằng Shidou đó tẩu thoát. Và cậu đã thấy được hắn. “Thằng đó……..” Shidou nghiến răng lại, tăng tốc hướng thẳng về phía thằng người giống y như cậu. Sau một lúc lâu rượt đuổi………. Cả hai đã gần như chạy hết các hành lan trong ngôi trường. Đích đến cuối cùng của hắn là sân thượng. “Haha…haha…. Bây giờ thì….thì không còn đường chạy nữa nhá.” Cậu ôm lấy ngực và thở dốc. Cậu đặt tay lên nấm đấm cửa và mở ra. Ngay lập tức, cảm giác khoan khoái ùa đến khi cậu nhìn thấy bầu trời trong xanh. Nhưng bây giờ không phải là lúc để nghĩ đến chuyện thư giãn. Cậu bước them một bước ra sân thượng và liếc nhìn xung quanh. “Yo! Đến nhanh nhỉ?” “…………..!” Shidou rung mình khi nghe được tiếng nói từ phía sau mình. Một thằng giống hệt Shidou đang ngồi nhàn nhã và nhìn vào nơi Shidou đã bước ra. “………Mi…. đang đợi ta à?” Shidou nhíu mày và nhìn trừng trừng vào hắn. Ở một khoảng cách gần như vậy, một ảo giác hiện lên trong đầu Shidou khiến cậu nghĩ rằng mình đang nhìn vào một tấm gương phản chiếu. “Fufu….” Thằng Shidou đó đứng đậy nhìn vào cậu. Từ lời kể của Tohka, nhóm Ai, Mai, Mii, hai chị em Yamai, Tama-chan-sensei, Tonomachi và một số người khác, Shidoud đã gây ra những chuyện mà cậu không thể nhớ được. Rất có thể chính thằng sinh vật lạ đang đứng trước mặt cậu là chủ mưu mọi chuyện. “Đúng như cậu nghĩ đấy. Tôi đã rất vui vẽ với họ khi cậu không có ở đó.” Như thể đoán được suy nghĩ của cậu, thằng Shidou vên miệng lên cười. Hắn cực kỳ giống Shidou, từ nét mặt, dáng người, đến cử chỉ và hành động. Sự khó chịu của Shidou dâng lên., “Mi…. là ai? Tại sao mi lại biến thành ta? Và tại sao mi lại gây ra những chuyện như vậy và bắt ta gánh chịu chứ?” Shidou hỏi và vẫn đề phòng cẩn thận. Thằng Shidou ấy phát ra tiếng cười từ trong cổ họng, một âm thanh kỳ lạ khiến cho cậu cực kỳ khó chịu. “Có gì lạ mà cười hả?” “Ưmm, đúng là lạ thật đấy. Cậu vẫn chưa nhận ra tôi à? Shidou-kun?”” “Cái gì………?” Shidou thở dốc và căn mắt ra nhìn. Trong câu nói của hắn, từ cuối cùng được phát ra với một chất giọng khác hẳn. Đó là giọng của một cô gái. Cậu đã nghe giọng nói đó ở đâu rồi thì phải……. “Giọng nói đó………. Đừng nói là…….. Natsumi?” Hoàn toàn đúng như vậy. Giọng nói đó là của nàng tinh linh phù thủy mà cậu đã gặp ngày hôm qua. “Thằng Shidou” cười một cách đáng ngờ, rồi xoay một vòng trước mặt Shidou. “Pin-pon! Chính xác! Đoán hay lắm nhóc.” “Vậy….vậy hình dáng đó là sao?” Khi hỏi câu đó, những ký ức về trận chiến ngày hôm qua hiện về trong tâm trí cậu. Natsumi đã dung thiên sứ của mình <Haniel> biến tên lửa thành củ cải, và biến đổi luôn cả hình dáng của các thành viên AST. Nếu có thể biến hình những người khác thì chắc chắn nó cũng có thể biến hình cho chính chủ nhân của mình. Shidou giờ đây đã cáu. Cậu giận dữ hỏi. “Cậu muốn gì chứ? Biến thành tôi và quậy phá bạn bè của tôi à?” Nghe Shidou nói vậy, Natsumi mất ngay vẽ tự mãn của mình và nhìn chằm chằm Shidou. “Cậy thật sự không biết à?” “Cái gì……….?” Tia sáng giận dữ phát ra từ mắt của Natsumi như chọc thủng lồng ngực Shidou và chạm vào trái tim của cậu. Và, những lời mà Natsumi đã nói trong lúc chia tay hiện về trong ký ức cậu. [“Giờ thì cậu đã thấy rõ mọi chuyện. Lần chia tay này sẽ không phải là lần cuối cùng chúng ta gặp nhau đâu. Tôi sẽ tìm cậu, và kết liễu đời cậu. Hãy nhớ kỹ điều đó!”] “Ah!” Shidou giật mình, nuốt nước bọt. “Đừng nói là….. khi cậu nói sẽ kiết liễu đời tôi……….. chính là những gì cậu đã gây ra?” “…………..Hai mươi điểm.” Shidou hỏi trong sợ hãi. Natsumi thì chỉ đơn giản là nhắm một mắt, mở một mắt và trả lời. “Hur……?” “Chẳng phải tôi đã nói rồi sao? Tôi sẽ không để những người biết bí mật của tôi ra đi dễ dàng như vậy đâu. Cậu nghĩ rằng tôi có thể tha thứ cho cậu được à? Không đâu. Tôi sẽ nghiền nát cậu ra thành bột.” “Khoan…. Chờ đã, tôi có biết bí mật gì của cậu ………” Giữa chùng câu nói, Shidou đã bị ngăn lại bởi tiếng dậm chân của Natsumi. “Coi nào. Đừng tỏ ra ngờ nghệch nữa. Bất cứ ai biết bí mật của tôi đều phải chết.” “…………….!” Shidou lùi lại một bước. Cơn giận ngút trời và những hành động của Natsumi thực sự đáng sợ. Nhưng Natsumi dường như không bận tâm gì đến Shidou cả. Cô nở một nụ khủng khiếp và chỉ vào Shidou. “Nhưng đừng lo. Hiện giờ thì đang có đến hai Shidou nhỉ? Rõ ràng là không ổn tí nào. Chúng ta phải loại bỏ bớt một Shidou thôi.” “Một người………? Chờ đã, đừng nói là……..” Shidou đã trở nên cực kỳ hoang mang. Natsumi gật đầu và cười nhẹ. “Từ hôm nay trở đi, tôi sẽ là cậu. Tôi sẽ làm tốt những việc cậu hay làm. Đừng lo gì cả. Khả năng quan sát của tôi rất tốt. Tôi đã điều tra kỹ lượng cậu và những người quen biết cậu. Tôi chưa từng cảm thấy vui như thế này trước đây. Dù cho cậu biến mất tại đây thì cũng sẽ không ai hay biết cả. Dù cậu không còn tồn tại, trái đất vẫn sẽ tiếp quay một cách bình thường.” Và trong khi đang di chuyển như một diễn viên opera, Natsumi lại tiếp tục. “……..Cứ yên tâm, tôi sẽ không giết cậu ngay lập tức đâu. Nhưng tôi sẽ phải ném cậu đi nơi khác để không ai có thể làm phiền tôi được.” “Đừng dọa tôi. Chuyện đó………..” Shidou la lên khi sức chịu đựng của cậu đã lên đỉnh điểm. Ngay lúc đó, một âm thanh vang lên. Cánh cửa dẫn lên sân thượng bật mở và rồi hai cô gái bước ra. Đó là Tohka và Origami. “Tại sao phải chạy trốn như một tên khốn vậy chứ? Em sẽ tìm được anh, Shidou.” “Cậu là lý do sống của mình. Mình sẽ không để cậu đi mất đâu. Hãy quay về đi.” Có vẽ như cả hai đang tìm cậu. Họ xô đẩy nhau trong khi cùng nhau bước lên sân thượng. Ngay lúc đó, họ đã nhận ra được sự bất thường. Cả hai nhìn hai người đã có mặt từ trước trên sân thượng với một nét mặt ngạc nhiên hơn bao giờ hết. “Có….có tới hai Shidou?!” “………..Như vậy là sao?” Tohka và Origami hỏi với tròng mắt giản rộng ra, rồi họ lần lượt nhìn hai người đang đứng phía trước. Nhưng đây chính là cơ hội để Shidou thanh minh cho chính mình. Nếu họ thấy hai tên Shidou, nghĩa là có một người giả mạo, và đó chính là kẻ gây rối. “Tohka, Origami, nghe ngày, tên này là………” “Hắn là tên giả mạo. Hắn đã biến hình thành mình và trêu mọi người đấy.” Nhưng trước khi Shidou kịp nói xong thì Natsumi đã kêu lên với một giọng lớn hơn nhiều. Tất nhiên, đó là giọng của chính Shidou. “Cái………? Đừng nghe hắn, mình mới là thực.” “Không, mình mới là thật.” Shidou và Natsumi, giờ đây đã giống nhau như hai giọt nước, và cả giọng nói cũng vậy. Tohka và Origami bắt đầu bối rối. Họ không thể phân biệt ai là thật được nữa. Nhưng tất cả những gì mà Shidou có thể làm bây giờ là kêu lên trong tuyệt vọng, cậu quay về phía cả hai một lần nữa. “Tohka, Origami, tim mình đi, mình mới là thật.” “Đừng để bị hắn lừa, hai cậu phải tin mình.” Natsumi cũng kêu lên một cách tuyệt vọng vl. Theo như biểu hiện lúc này thì dường như Natsumi trông ‘thật’ hơn. “Muu…. Vậy là….. một trong hai là thật….” “Thật khó hiểu đấy. Tuy nhiên……..” Tohka và Origami đắn đo trong một khoảng khắc, và rồi. “Mi là giả!” “Mi là giả!” Cả hai cô gái cùng chỉ vào một Shidou và kêu lên. http://www.baka-tsuki.org/project/images/thumb/f/fd/DAL_V8_091.jpg/180px-DAL_V8_091.jpg “Cái….?” Natsumi có vẽ bị sốc. Cô không thể ngờ rằng họ lại có thể phát hiện ra mình là hàng tàu khựa nhanh như vậy. “Hai cậu đang nói cái gì vậy…….?” Natsumi bào chữa một cách yếu ớt nhưng hai cô gái kia không có vẽ gì là sẽ thay đổi nhận định của mình. Họ lao vào Shidou. Đến lúc này thì Natsumi đã từ bỏ. Cô liếc nhìn hai cô gái ôm chặt cánh tay của Shidou một cách tức giận. “Ngạc nhiên thật đấy. Làm thế nào mà hai cô có thể đoán ra được nhỉ? Khả năng biến hình của tôi cực kỳ hoàn hảo. Cho dù tỉ lệ chọn đúng là 50%, làm cách nào mà hai cô lại có thể cùng xác định được tôi chứ?” Hai nữ sinh có tình cảm sâu đậm với Shidou nhất quả đất lần lượt trả lời. “Ha, chính ta cũng không rõ nữa. Có lẽ đó là trực giác của ta. Ngoài ra, ta còn cảm nhận được mùi hương của Shidou nữa. Mùi của ngươi không phải của Shidou.” “Nếu chỉ có một mình ngươi thì ta đã bị lừa mất rồi. Thậm chí ta còn cho rằng ngươi là Shidou cho đến tận bây giờ đấy. Nhưng nếu có hai Shidou thì mọi chuyện lại hoàn toàn khác. Tốc độ nháy mắt của ngươi nhanh hơn 0.05s, cơ thể ngươi lệch sang trái 0.20 so với Shidou. Chắc chắn ta không thể lầm được.” Trong khi Tohka nói một cách mơ hồ thì Origami lại rành mạch hơn hẳn. Nhưng dù sao họ cũng đã tìm được Shidou thật của mình. Natsumi nhìn cả hai một cách hoài nghi. “Các…các cô là gì thế hả? Điên thật……..” “……………….Không, hai cậu………….thật tuyệt………” Natsumi kêu lên trong cơn rùng mình, còn Shidou thì mơ màng lẩm bẩm. Kẻ giả mạo đã bị lột mặt nạ một cách nhanh chóng. Nếu là bình thường thì Shidou đã rối rít cảm ơn cả hai rồi…………. nhưng……. Cậu lại không hiểu….. vì sao mà Natsumi lại có vẽ quá sốc đến như vậy. Natsumi nghiến răng giận dữ, cô đưa tay phải lên cao. Một thiên sứ xuất hiện từ cõi hư vô với hình dạng một cây chổi, đầu nó phát ra một ánh hào quang chói lọi. Và ngay lập tức, Natsumi trở lại nguyên hình của mình. “Cái……….?” “…………..!” Tohka và Origami mở to mắt ngạc nhiên, nhưng ngay lập tức, họ cúi xuống và tạo thế thủ, chắn ngay trước mặt Shidou. Nhưng Natsumi chẳng mảy may bận tâm gì chuyện đó cả. Cô nghiến răng. “Không thể…………không thể…………..không thể nàooooooooo………….” “Cái………..?” “Không những bí mật của tôi bị cậu phát hiện, mà cả khả năng biến hình hoàn hảo của tôi cũng đã bị vạch trần. Không thể được………….. Đây không phải sự thật……….Các người….các người đang lừa tôi……..Đừng hòng tôi tin điều đó!” Những lời cuối trong câu nói của Natsumi được phát ra với cường độ âm thanh cao nhất mà cô có thể hét lên được. Cô chỉ tay về phía ba người kia. “Tôi sẽ không bỏ qua chuyện này đâu. Tôi sẽ lôi địa ngục từ dưới kia lên và nhấn chìm các người vào đó!” Natsumi liếc nhìn Shidou và hai cô gái dàng trọn tình cảm cho cậu một lần nữa, rồi cô đạp mạnh xuống mặt đất và vút lên bầu trời. “Ah…..Oy…oiii…..” Shidou vội vã kêu lên nhưng đã quá muộn. Natsumi giờ đây chỉ còn là một cái bóng nhỏ mờ mờ ở phía xa trên bầu trời trong xanh. Có thể nói rằng, ngày hôm qua Shidou đã thành công trong việc chiếm được sự tin tưởng của Natsumi, và nếu cậu hôn ngay lúc đó, rất có thể cậu đã hoàn toàn phong ấn được sức mạnh cô ta. Nhưng không hiểu vì sao mà bây giờ mọi chuyện lại thành ra thế này. Có lẽ phải lien lạc và báo ngay lại cho Kotori ngay lập tức. Trong khi Shidou còn đang mãi mê suy nghĩ về chuyện đó trong đầu thì “Shidou?” “Shidou!” Tohka và Origami không hề rời mắt khỏi Natsumi cho tới khi bóng dáng cô ta hoàn toàn tan biến. Và khi sự việc đã qua đi, cả hai quay về phía Shidou và lên tiếng cùng một lúc. “Chuyện…chuyện gì voậy….???” Từ cuối cùng thoát ra khỏi miệng cậu bị méo đi một cách kỳ cục. Có lẽ do cậu đã đoán trước được chuyện gì sắp xảy ra cho cái thân khốn khổ của mình. “Ai vậy?” “Cô ta là ai? Cậu có quan hệ như thế nào với cô ta?” Câu hỏi của cả hai đều không nằm ngoài tài tiên tri của Shidou. Cậu cứng người lại trong lúc loay hoay bịa ra một câu chuyện hợp lý để giải thích cho hai “cô vợ” về người lạ ban nãy mà không tiết lộ quá nhiều thông tin về Natsumi.
Summary:
Please note that all contributions to Baka-Tsuki are considered to be released under the TLG Translation Common Agreement v.0.4.1 (see
Baka-Tsuki:Copyrights
for details). If you do not want your writing to be edited mercilessly and redistributed at will, then do not submit it here.
You are also promising us that you wrote this yourself, or copied it from a public domain or similar free resource.
Do not submit copyrighted work without permission!
To protect the wiki against automated edit spam, please solve the following captcha:
Cancel
Editing help
(opens in new window)
Navigation menu
Personal tools
English
Not logged in
Talk
Contributions
Create account
Log in
Namespaces
Page
Discussion
English
Views
Read
Edit
View history
More
Search
Navigation
Charter of Guidance
Project Presentation
Recent Changes
Categories
Quick Links
About Baka-Tsuki
Getting Started
Rules & Guidelines
IRC: #Baka-Tsuki
Discord server
Annex
MAIN PROJECTS
Alternative Languages
Teaser Projects
Web Novel Projects
Audio Novel Project
Network
Forum
Facebook
Twitter
IRC: #Baka-Tsuki
Discord
Youtube
Completed Series
Baka to test to shoukanjuu
Chrome Shelled Regios
Clash of Hexennacht
Cube × Cursed × Curious
Fate/Zero
Hello, Hello and Hello
Hikaru ga Chikyuu ni Itakoro......
Kamisama no Memochou
Kamisu Reina Series
Leviathan of the Covenant
Magika no Kenshi to Basileus
Masou Gakuen HxH
Maou na Ore to Fushihime no Yubiwa
Owari no Chronicle
Seirei Tsukai no Blade Dance
Silver Cross and Draculea
A Simple Survey
Ultimate Antihero
The Zashiki Warashi of Intellectual Village
One-shots
Amaryllis in the Ice Country
(The) Circumstances Leading to Waltraute's Marriage
Gekkou
Iris on Rainy Days
Mimizuku to Yoru no Ou
Tabi ni Deyou, Horobiyuku Sekai no Hate Made
Tada, Sore Dake de Yokattan Desu
The World God Only Knows
Tosho Meikyuu
Up-to-Date (Within 1 Volume)
Heavy Object
Hyouka
I'm a High School Boy and a Bestselling Light Novel author, strangled by my female classmate who is my junior and a voice actress
The Unexplored Summon://Blood-Sign
Toaru Majutsu no Index: Genesis Testament
Regularly Updated
City Series
Kyoukai Senjou no Horizon
Visual Novels
Anniversary no Kuni no Alice
Fate/Stay Night
Tomoyo After
White Album 2
Original Light Novels
Ancient Magic Arc
Dantega
Daybreak on Hyperion
The Longing Of Shiina Ryo
Mother of Learning
The Devil's Spice
Tools
What links here
Related changes
Special pages
Page information