Editing Sword Art Online:ME5: Hoa xô đỏ

Jump to navigation Jump to search

Warning: You are not logged in. Your IP address will be publicly visible if you make any edits. If you log in or create an account, your edits will be attributed to your username, along with other benefits.

The edit can be undone. Please check the comparison below to verify that this is what you want to do, and then save the changes below to finish undoing the edit.

Latest revision Your text
Line 2: Line 2:
 
==Hoa xô đỏ (Tháng Một 2025)==
 
==Hoa xô đỏ (Tháng Một 2025)==
   
“Anh hết tiếp tục nổi nữa rồi...!
+
“Anh hết tiếp tục nổi rồi ~
   
Nhìn gương mặt Kazuto, anh chàng vừa than thở với giọng khốn khổ, Suguha cố gắng không bật cười và lên tiếng:
+
Nhìn gương mặt Kazuto, anh chàng vừa than thở với giọng khốn khổ, Suguha cố gắng không bật cười và lên tiếng.
   
 
“Cố lên nào! Chỉ 20 lần nữa thôi!”
 
“Cố lên nào! Chỉ 20 lần nữa thôi!”
   
Hai người họ tiếp tục vung thanh shinai [1] trong tiết trời lạnh căm của buổi sáng. Đối với Kazuto, vung thanh shinai 300 lần mỗi sáng vẫn còn rất khó khăn. Tuy nhiên, cho dù liên tục than thở ‘Hết nổi rồi’ hoặc ‘Anh sắp chết rồi’ mỗi vài phút, cậu vẫn tiếp tục cho đến khi hoàn tất. Cái ý chí mạnh mẽ đó chính là điều mà Suguha luôn ngưỡng mộ.
+
Hai người họ tiếp tục vung thanh shinai trong tiết trời lạnh căm của buổi sáng. Đối với Kazuto, vung thanh shinai 300 lần mỗi sáng vẫn còn rất khó khăn. Tuy nhiên, cho dù liên tục than thở ‘Hết nổi rồi’ hoặc ‘Anh sắp chết rồi’ mỗi vài phút, cậu vẫn tiếp tục cho đến khi hoàn tất. Cái ý chí mạnh mẽ đó chính là điều mà Suguha luôn ngưỡng mộ.
   
 
“298,…….299,…….OK, xong rồi ~”
 
“298,…….299,…….OK, xong rồi ~”
Line 14: Line 14:
 
“Tay anh……. Tay anh mất cảm giác rồi…….”
 
“Tay anh……. Tay anh mất cảm giác rồi…….”
   
Sáng nay, bằng cách nào đó, Kazuto cũng cố gắng hoàn tất bài tập vung kiếm. Sau khi đưa thanh shinai cho Suguha, cậu bước lên hiên nhà và nằm vật xuống trên sàn gỗ. Mỉm cười trước cảnh đó, Suguha bắt đầu lau hai cây shinai bằng một chiếc khăn, trong khi tựa lưng vào thân của một cây thông đen. Cô rút chiếc khăn tay trong túi áo khoác ra lau mồ hôi, và điều hòa lại hơi thở.
+
Sáng nay, bằng cách nào đó, Kazuto cũng cố gắng hoàn tất bài tập vung kiếm. Sau khi đưa thanh shinai cho Suguha, cậu bước lên hiên nhà và nằm xuống trên sàn gỗ. Mỉm cười trước cảnh đó, Suguha bắt đầu lau hai cây shinai bằng một chiếc khăn, trong khi tựa lưng vào thân của một cây thông đen. Cô rút chiếc khăn tay trong túi áo khoác ra lau mồ hôi, và điều hòa lại hơi thở.
   
 
Mới vài ngày trước, trong sân còn phủ đầy tuyết, vậy mà giờ nó đã tan ra hết vì thời tiết ấm ấp trong mấy ngày qua. Suguha cũng nhận ra là đất trong chậu cây, được đặt cạnh con đường rải sỏi từ ngoài sân đến cửa, đã khô cả rồi. Không chút thương tiếc, cô nói với cái cơ thể bất động trên hiên nhà,
 
Mới vài ngày trước, trong sân còn phủ đầy tuyết, vậy mà giờ nó đã tan ra hết vì thời tiết ấm ấp trong mấy ngày qua. Suguha cũng nhận ra là đất trong chậu cây, được đặt cạnh con đường rải sỏi từ ngoài sân đến cửa, đã khô cả rồi. Không chút thương tiếc, cô nói với cái cơ thể bất động trên hiên nhà,
Line 20: Line 20:
 
“Onii-chan, đổ đầy xô nước đó và mang lại đây giúp em đi ~”
 
“Onii-chan, đổ đầy xô nước đó và mang lại đây giúp em đi ~”
   
Mãi một lúc sau, Kazuto mới trả lời một cách thiếu sức sống ‘Được rồi ~~’ và đứng dậy, cậu lấy cái xô nước cũ từ bên dưới hiên nhà ra, đổ đầy nước vào đó từ vòi máy ở góc sân, và đưa nó cho Suguha. Cô nhận lấy và nghiêng nó vào chậu cây, dòng nước tưới vào chậu theo một đường cong, kèm theo một âm thanh nhỏ.
+
Mãi một lúc sau, Kazuto mới trả lời một cách thiếu sức sống ‘Được rồi ~~’ và đứng dậy, cậu lấy cái xô nước cũ từ bên dưới hiên nhà ra, đổ đầy nước vào đó từ vòi nước ở góc sân, và đưa nó cho Suguha. Cô nhận lấy và nghiêng nó vào chậu cây, dòng nước tưới vào chậu theo một đường cong, kèm theo một âm thanh nhỏ.
   
 
“…….Đây là hoa gì vậy?”
 
“…….Đây là hoa gì vậy?”
Line 116: Line 116:
 
“Có lẽ vậy―!?"
 
“Có lẽ vậy―!?"
   
Chiếc xe đạp lướt đi đều đặn đến tận vùng ngoại ô, mặc dù yên sau được làm bằng kim loại, ngồi trên đó vẫn rất thoải mái vì chiếc xe đạp leo núi có bộ giảm xóc rất tốt.
+
Chiếc xe đạp lướt đi đều đặn đến tận vùng ngoại ô, mặc dù yên sau được làm bằng kim loại, ngồi trên đó vẫn rất thoải mái vì chiếc xe đạp leo núi có hệ thống giảm xóc rất tốt.
   
 
Khoảng mười phút đạp xe nữa, Kazuto và Suguha đến phía sau của một ngôi đền nhỏ, và cậu dừng xe lại. Họ đang ở tại một góc của một khu phố cũ, nơi vốn yên lặng vì vắng bóng xe cộ.
 
Khoảng mười phút đạp xe nữa, Kazuto và Suguha đến phía sau của một ngôi đền nhỏ, và cậu dừng xe lại. Họ đang ở tại một góc của một khu phố cũ, nơi vốn yên lặng vì vắng bóng xe cộ.
Line 151: Line 151:
   
 
Sau khi kết luận như thế, Kazuto quay người lại, cậu nhún vai và bắt đầu đi về hướng chiếc xe đạp. Suguha nhìn theo cậu, và khi cô định đi theo thì——
 
Sau khi kết luận như thế, Kazuto quay người lại, cậu nhún vai và bắt đầu đi về hướng chiếc xe đạp. Suguha nhìn theo cậu, và khi cô định đi theo thì——
 
 
   
 
“A……”
 
“A……”
Line 180: Line 178:
 
“Chào các cháu.”
 
“Chào các cháu.”
   
“A…Ch…Chào cô ạ.”
+
“A…C…Chào cô ạ.”
   
 
Hai anh em vội vàng đáp lại.
 
Hai anh em vội vàng đáp lại.
Line 202: Line 200:
 
“Nhưng…..Bình thường hoa xô đỏ đâu có nở đến hết cả tháng 12 đâu. Mấy bông hoa này là giống đặc biệt phải không ạ?”
 
“Nhưng…..Bình thường hoa xô đỏ đâu có nở đến hết cả tháng 12 đâu. Mấy bông hoa này là giống đặc biệt phải không ạ?”
   
“A…..Thật ra cô cũng thấy lạ. Mặc dù nó là loài nở hoa quanh năm, nhưng hàng năm thì vào tháng 11 chúng đã tàn rồi, vậy mà năm nay, cho dù đã qua năm mới, chúng vẫn tiếp tục nở……Nhưng không may là cô cũng không nó có phải hoa xô đỏ bình thường không nữa.”
+
“A…..Thật ra cô cũng thấy lạ. Mặc dù nó là loài nở hoa quanh năm, nhưng hàng năm thì vào tháng 11 chúng đã tàn rồi, vậy mà năm nay, cho dù đã qua năm mới, chúng vẫn tiếp tục nở……Nhưng không may là cô cũng không biết nó có phải hoa xô đỏ bình thường không nữa.”
   
 
“Cô không biết….?”
 
“Cô không biết….?”
Line 218: Line 216:
 
Kazuto ngập ngừng một chút, rồi khẽ nói,
 
Kazuto ngập ngừng một chút, rồi khẽ nói,
   
“…..Người đã gieo hạt hoa xô đỏ ở đó là anh,…vào 7 năm trước…..”
+
“…..Người đã gieo hạt hoa xô đỏ ở đó là anh,….vào 7 năm trước…..”
   
 
“H…Hả?”
 
“H…Hả?”
Line 270: Line 268:
 
Vẫn không hiểu, Suguha nghiêng đầu nhìn Kazuto với ánh mắt thắc mắc.
 
Vẫn không hiểu, Suguha nghiêng đầu nhìn Kazuto với ánh mắt thắc mắc.
   
“Bảy năm trước…….Vào ngày sinh nhật của em. Lúc đó, em muốn có thật nhiều hoa xô đỏ để lấy mật, cho nên anh đã mua một ít hạt giống bằng tiền tiêu vặt của mình, và trồng chúng tại khoảng đất trống đó."
+
“Bảy năm trước…….Vào ngày sinh nhật của em. Lúc đó, em muốn có thật nhiều hoa xô đỏ để lấy mật hoa, cho nên anh đã mua một ít hạt giống bằng tiền tiêu vặt của mình, và trồng chúng tại khoảng đất trống đó.
 
Nhưng rồi anh quên mất đường tới ngôi đền, anh có cố gắng tìm một thời gian nhưng rồi cũng bỏ cuộc. Lúc đó anh đã rất buồn…….Vậy mà lần này anh tìm thấy nó ngay lập tức. Trí nhớ của trẻ con đúng là không đáng tin cậy.”
 
 
“Onii-chan….”
 
 
Suguha tròn mắt ngạc nhiên, cô bẽn lẽn tránh nhìn vào mắt Kazuto. Lồng ngực cô thắt lại với những cảm xúc đang trào dâng trong trái tim.
 
 
Đưa tay phải ra, cô nhẹ nhàng ngắt lấy một bông hoa đang chìa ra khỏi miệng túi. Hứng lấy giọt mật rơi ra từ nhụy hoa bằng đầu lưỡi, cô cảm thấy một vị ngọt thanh nhưng mạnh mẽ lan tỏa trong miệng —— Ngay lúc đó, Suguha cảm nhận được dòng chảy của những năm tháng cô trải qua cùng Kazuto lướt qua mình. Trước cả khi cô nhận ra điều đó, hai dòng nước mắt đã chảy xuống gò má của cô và rơi xuống đất.
 
 
“Này…Này, đừng có bất ngờ khóc như vậy chứ….”
 
 
Suguha nhảy vào lòng Kazuto, người đang vẫn còn đang bối rối vì thấy cô đột nhiên khóc. Vòng hai tay ra sau lưng Kazuto, cô ôm chầm lấy cậu. Không lâu sau, Suguha cảm thấy Kazuto đang nhẹ nhàng xoa đầu cô. Dụi gò má vào ngực Kazuto, cô thì thầm, vị ngọt ban nãy vẫn còn phảng phất trong miệng.
 
 
“Em yêu anh……Onii-chan.”
 
   
 
Nhưng rồi anh quên mất đường tới ngôi đền, anh có cố gắng tìm một thời gian nhưng rồi cũng bỏ cuộc. Lúc đó anh đã rất buồn…….Vậy mà lần này anh tìm thấy nó ngay lập tức. Trí nhớ của trẻ con đúng là không đáng tin cậy.”
 
Nhưng rồi anh quên mất đường tới ngôi đền, anh có cố gắng tìm một thời gian nhưng rồi cũng bỏ cuộc. Lúc đó anh đã rất buồn…….Vậy mà lần này anh tìm thấy nó ngay lập tức. Trí nhớ của trẻ con đúng là không đáng tin cậy.”

Please note that all contributions to Baka-Tsuki are considered to be released under the TLG Translation Common Agreement v.0.4.1 (see Baka-Tsuki:Copyrights for details). If you do not want your writing to be edited mercilessly and redistributed at will, then do not submit it here.
You are also promising us that you wrote this yourself, or copied it from a public domain or similar free resource. Do not submit copyrighted work without permission!

To protect the wiki against automated edit spam, we kindly ask you to solve the following CAPTCHA:

Cancel Editing help (opens in new window)