Difference between revisions of "Date A Live:Tập 8 Chương 1"
Hibiki3190 (talk | contribs) |
Hibiki3190 (talk | contribs) (Undo revision 385327 by Hibiki3190 (talk)) |
||
Line 5: | Line 5: | ||
===Phần 1=== |
===Phần 1=== |
||
− | "Ufufu- Này |
+ | "Ufufu- Này darling, sẽ không sao nếu em đến gần anh/cậu hơn chứ? " |
− | " |
+ | "Ko... Nghe này,Miku" |
− | "Gì |
+ | "Gì vậy--?. À, em mới tìm thấy một cửa hàng đồ ăn Ý ở gần đây. anh/cậu có kế hoạch cho tối nay không? Chúng ta có thể đi cùng nhau nếu nó ổn với anh/cậu" |
− | "Ah, không, tớ |
+ | "Ah, không, tớ phải làm bữa ăn tối cho Tohka và những người khác nữa..." |
− | "Em biết rồi, vậy hãy |
+ | "Em biết rồi, vậy hãy đi cùng Tohka-chan và họ nữa. Em không phải là người phụ nữ hẹp hòi đâu anh/cậu biết đấy? Đương nhiên là em chiêu đãi, vậy nên đừng lo lắng" |
− | "Không, |
+ | "Không, đấy mới là lí do đấy, Miku à..." |
− | Nhìn cô gái đang ép |
+ | Nhìn một cô gái đang ép sát cơ thể mình lên người với một nụ cười ngây thơ, vẻ mặt của Shidou khốn khổ. |
− | Sở hữu một mái tóc xanh nhạt pha sắc tím đầy quyến rũ |
+ | Sở hữu một mái tóc xanh nhạt pha sắc tím đầy quyến rũ và một làn da mịn màng luôn đc chăm sóc kỹ càng. Không còn nghi ngờ gì nữa đây đúng là một cô gái xinh đẹp. |
− | Cô gái này được gọi là Izayoi Miku, hơn Shidou một |
+ | Cô gái này được gọi là Izayoi Miku, hơn Shidou một lớp, nhưng không giống như những người hơn tuổi bình thường, cậu đang nhìn thấy một cô gái mẫu mực của sự ngây thơ. |
− | Nhưng |
+ | Nhưng ngay cả khi như vậy, cơ thể phát triển đầy đặn và vòng một gợi cảm được đẩy sát tới Shidou mỗi khi cô di chuyển, cậu không biết phải làm gì. Mồ hôi đã chảy ra khắp mặt của cậu, không còn lựa chọn nào khác là không dám nhìn thẳng vào mắt cô. |
− | Tuy nhiên, |
+ | Tuy nhiên, cách tiếp cận vô tội vạ của Miku không phải là điều duy nhất khiến cho cậu phải cứng đơ cả người. |
"........................" |
"........................" |
||
− | + | ♦Nhìn chằm chằm♦ đó là điều đang làm Shidou lúng túng |
|
− | ...... |
+ | ......Phải rồi. Đó là em gái của Shidou, Itsuka Kotori, đang ngồi ngay trước mặt Shidou và Miku. [[File:DAL_V8_009.jpg|thumb|left|300px]] |
Cô ấy là một cô bé với kiểu tóc đặc trưng được buộc hai bên bởi hai dải ruy băng màu đen, đôi mắt tròn xoe giống như những trái sồi, và cậy kẹo mút vẫn đang được ngậm trong miệng |
Cô ấy là một cô bé với kiểu tóc đặc trưng được buộc hai bên bởi hai dải ruy băng màu đen, đôi mắt tròn xoe giống như những trái sồi, và cậy kẹo mút vẫn đang được ngậm trong miệng |
||
− | Cô đang khoác một chiếc áo khoác màu đen trên vai |
+ | Cô đang khoác một chiếc áo khoác màu đen trên vai để cằm lên trên một tay và nhìn chằm chằm vào Shidou và Miku đang tán tỉnh (một chiều) với một tâm trạng bực bội. |
Ngay bây giờ Shidou và những người khác đang ngồi trong phòng của con tàu <Fraxinus>. |
Ngay bây giờ Shidou và những người khác đang ngồi trong phòng của con tàu <Fraxinus>. |
||
− | Nó là một không gian ảo. |
+ | Nó là một không gian mờ ảo.Chiếc ghế mà Shidou và Miku đang ngồi ở phía trung tâm, và một chiếc bàn dài được xếp xung quanh họ. Nó giống như một phòng thẩm vấn hay một tòa án hơn.... Phải, dù vậy Miku vẫn chẳng có vẻ gì là cô ấy quan tâm đến nó cả. |
− | "...... Có thể bắt đầu được rồi đây |
+ | "...... Có thể bắt đầu được rồi đây" |
"Hả, ý em khi nói có thể bắt đầu là gì thế?" |
"Hả, ý em khi nói có thể bắt đầu là gì thế?" |
||
Line 47: | Line 47: | ||
Vẻ mặt Miku vẫn không có một chút biểu hiện xấu nào, Kotori nghiến răng và đập tay xuống bàn. |
Vẻ mặt Miku vẫn không có một chút biểu hiện xấu nào, Kotori nghiến răng và đập tay xuống bàn. |
||
− | "Đó chính là |
+ | "Đó chính là lí do đấy!! Tôi đang nói về việc thu thập thông tin! Không phải cô đã nói [Tôi sẽ không nói nếu như không có Darling ở bên cạnh đâu ] sao? Vì vậy chúng tôi mới đặc biệt cấp phép cho anh ấy ngồi cạnh cô." |
"Aah, Giờ em lại đề cập đến nó à, mà cũng đúng vậy nhỉ." |
"Aah, Giờ em lại đề cập đến nó à, mà cũng đúng vậy nhỉ." |
||
Line 97: | Line 97: | ||
Nhưng Miku không nhận thấy những biểu cảm thay đổi của Shidou và Kotori, cô ấy tiếp tục nói. |
Nhưng Miku không nhận thấy những biểu cảm thay đổi của Shidou và Kotori, cô ấy tiếp tục nói. |
||
− | " 『 Này, ngươi |
+ | " 『 Này, ngươi muốn có sức mạnh không? Ngươi có muốn một sưc mạnh đủ lớn để có thể thay đổi cả thế giới này ko?』.『 Vị thần 』ấy đã nói với tôi như vậy đấy và mang ra một viên bảo ngọc màu tím. Và sau đó, khi tôi đưa tay ra để nhận lấy nó, viên ngọc ấy đã đi vào cơ thể như thể nó đang tan chảy ra.... Và sau đó, tôi, đã có được một sức mạnh ma quái gọi là 『 Giọng nói 』Thứ có thể khiến cho mọi người đều phải tuân theo mọi điều tôi nói ra..." |
"Tôi hiểu rồi" |
"Tôi hiểu rồi" |
||
Line 115: | Line 115: | ||
Kotori thở dài nhẹ trong khi nói. Dù sao thì cô ấy trông cũng không quá thất vọng. Rất có thể, cô ấy đã phần nào đoán trước được một số phản ứng của Miku. |
Kotori thở dài nhẹ trong khi nói. Dù sao thì cô ấy trông cũng không quá thất vọng. Rất có thể, cô ấy đã phần nào đoán trước được một số phản ứng của Miku. |
||
− | "Tiếp theo tôi sẽ thay đổi câu hỏi của mình. Sau khi nhận được sức mạnh Tinh linh, |
+ | "Tiếp theo tôi sẽ thay đổi câu hỏi của mình. Sau khi nhận được sức mạnh Tinh linh, đã có một khảng thời gian khi cô bị tấn công bởi sự hủy hoại cảm xúc của bản thân hay cái tôi của chính mình đang dần bị ăn mòn đi không? " |
− | " |
+ | "Cô nói đến.......... Sự rối loạn về cảm xúc. Không, không có bất kì một sự kiện nào xảy đến với tôi cả.........." |
" Buồn cười nhỉ?" |
" Buồn cười nhỉ?" |
Revision as of 06:29, 18 September 2014
Chương 1: Phù thủy của tháng 10 – Lễ Halloween
Phần 1
"Ufufu- Này darling, sẽ không sao nếu em đến gần anh/cậu hơn chứ? "
"Ko... Nghe này,Miku"
"Gì vậy--?. À, em mới tìm thấy một cửa hàng đồ ăn Ý ở gần đây. anh/cậu có kế hoạch cho tối nay không? Chúng ta có thể đi cùng nhau nếu nó ổn với anh/cậu"
"Ah, không, tớ phải làm bữa ăn tối cho Tohka và những người khác nữa..."
"Em biết rồi, vậy hãy đi cùng Tohka-chan và họ nữa. Em không phải là người phụ nữ hẹp hòi đâu anh/cậu biết đấy? Đương nhiên là em chiêu đãi, vậy nên đừng lo lắng"
"Không, đấy mới là lí do đấy, Miku à..."
Nhìn một cô gái đang ép sát cơ thể mình lên người với một nụ cười ngây thơ, vẻ mặt của Shidou khốn khổ.
Sở hữu một mái tóc xanh nhạt pha sắc tím đầy quyến rũ và một làn da mịn màng luôn đc chăm sóc kỹ càng. Không còn nghi ngờ gì nữa đây đúng là một cô gái xinh đẹp.
Cô gái này được gọi là Izayoi Miku, hơn Shidou một lớp, nhưng không giống như những người hơn tuổi bình thường, cậu đang nhìn thấy một cô gái mẫu mực của sự ngây thơ.
Nhưng ngay cả khi như vậy, cơ thể phát triển đầy đặn và vòng một gợi cảm được đẩy sát tới Shidou mỗi khi cô di chuyển, cậu không biết phải làm gì. Mồ hôi đã chảy ra khắp mặt của cậu, không còn lựa chọn nào khác là không dám nhìn thẳng vào mắt cô.
Tuy nhiên, cách tiếp cận vô tội vạ của Miku không phải là điều duy nhất khiến cho cậu phải cứng đơ cả người.
"........................"
♦Nhìn chằm chằm♦ đó là điều đang làm Shidou lúng túng
......Phải rồi. Đó là em gái của Shidou, Itsuka Kotori, đang ngồi ngay trước mặt Shidou và Miku.
Cô ấy là một cô bé với kiểu tóc đặc trưng được buộc hai bên bởi hai dải ruy băng màu đen, đôi mắt tròn xoe giống như những trái sồi, và cậy kẹo mút vẫn đang được ngậm trong miệng
Cô đang khoác một chiếc áo khoác màu đen trên vai để cằm lên trên một tay và nhìn chằm chằm vào Shidou và Miku đang tán tỉnh (một chiều) với một tâm trạng bực bội.
Ngay bây giờ Shidou và những người khác đang ngồi trong phòng của con tàu <Fraxinus>.
Nó là một không gian mờ ảo.Chiếc ghế mà Shidou và Miku đang ngồi ở phía trung tâm, và một chiếc bàn dài được xếp xung quanh họ. Nó giống như một phòng thẩm vấn hay một tòa án hơn.... Phải, dù vậy Miku vẫn chẳng có vẻ gì là cô ấy quan tâm đến nó cả.
"...... Có thể bắt đầu được rồi đây"
"Hả, ý em khi nói có thể bắt đầu là gì thế?"
Vẻ mặt Miku vẫn không có một chút biểu hiện xấu nào, Kotori nghiến răng và đập tay xuống bàn.
"Đó chính là lí do đấy!! Tôi đang nói về việc thu thập thông tin! Không phải cô đã nói [Tôi sẽ không nói nếu như không có Darling ở bên cạnh đâu ] sao? Vì vậy chúng tôi mới đặc biệt cấp phép cho anh ấy ngồi cạnh cô."
"Aah, Giờ em lại đề cập đến nó à, mà cũng đúng vậy nhỉ."
♦Ahaha♦ Miku cười và nhìn về phía Kotori đồng tay cô ấy vẫn xiết chặt lấy tay Shidou.
♦Haizz♦ Kotori thở một hơi dài trước khi lật qua những tài liệu được đặt ở gần tay của mình.
"..........Trước hết, tôi có một vài câu hỏi."
"Được thôi, rất sẵn lòng, xin cứ tiếp tục đi."
Miku nói với giọng đầy thoải mái. Kotori lại thở dài một tiếng nữa trước khi tiếp lời
"Liên quan đến năng lực của cô, Thiên sứ của cô, tôi có rất nhiều điều muốn hỏi nhưng....... Tôi sẽ hỏi sau, bây giờ chưa phải lúc. Nhưng có một điều quan trọng mà tôi cần xác nhận ngay lập tức...."
Nói xong, Kotori chỉ ngón tay thẳng về phía Miku
"Sự tồn tại của cái thứ đã biến cô thành Tinh linh "
"...........................!"
Trong lúc Kotori nói, môi Miku nhếch lên và giật nhẹ
"Cô không phải một Tinh linh thuần túy, cơ bản vốn vẫn là con người, không có điều gì sai phải không?"
"................."
Nghe những lời Kotori nói Miku có rướn đôi lông mày lên một chút, và biểu cảm buồn bã. Và theo một cách nào đó, cậu thấy nhịp thở của cô ấy có chút nhanh hơn, trong chốc lát cậu ấy nghĩ..... là có một hoàn cảnh nào đó khiến cho Miku không thể trả lời câu hỏi của Kotori nhưng, cậu ấy lập tức suy nghĩ lại.
Khi Miku trở thành một Tinh linh. Đó là khi Miku đã rất thất vọng về con người cũng như đã tuyệt vọng đối với thế giới này. Cô ấy hơi lưỡng lự để nói ra cái sự kiện mà đã xảy ra trong suốt thời gian đó.
" Cô có sao không Miku, nếu việc này khó khăn đối với cô, cô có thể đi nghỉ ngơi một lát..."
"Không, em ổn mà."
Khi Shidou nói vậy Miku lắc đầu cô-sang hai bên
"Em đã có darling ở bên cạnh rồi. Kể cả trong quá khứ có ra sao. Em vẫn có thể quyết định bước đi tiếp."
"Miku........"
Sau khi Shidou vỗ về dịu dàng phía sau cô ấy như thể đang an ủi cô ấy. Miku khẽ gật đầu.
"......Ừ, phải rồi. Vài tháng trước...... tôi đã bị mọi người phản bội. tôi đã mất đi giọng hát của mình bởi một chân thương tâm lí loại Aphonia gì đó và ngay khi tôi đã hoàn toàn mất đi nghị lực để tiếp tục sống thì.......... một『 Vị thần 』đã xuất hiện"
Sau khi Miku nói xong,cậu ấy cảm thấy biểu cảm của Kotori như sắc nét hơn. Shidou cũng vậy, cậu cũng hơi nhíu mày.
Nhưng Miku không nhận thấy những biểu cảm thay đổi của Shidou và Kotori, cô ấy tiếp tục nói.
" 『 Này, ngươi muốn có sức mạnh không? Ngươi có muốn một sưc mạnh đủ lớn để có thể thay đổi cả thế giới này ko?』.『 Vị thần 』ấy đã nói với tôi như vậy đấy và mang ra một viên bảo ngọc màu tím. Và sau đó, khi tôi đưa tay ra để nhận lấy nó, viên ngọc ấy đã đi vào cơ thể như thể nó đang tan chảy ra.... Và sau đó, tôi, đã có được một sức mạnh ma quái gọi là 『 Giọng nói 』Thứ có thể khiến cho mọi người đều phải tuân theo mọi điều tôi nói ra..."
"Tôi hiểu rồi"
Kotori than vãn trong một vẻ mặt khó hiểu và đẩy miệng làm cho cây kẹo dựng thẳng đứng lên trong miệng cô ấy.
"Làm ơn hãy nói cho tôi mọi thứ cô biết về tên『 Thần linh 』ấy hay cái gì cũng được."
"Dù em có nói vậy, thì mọi thứ...."
Cảm thấy khó xử vì điều gì đó, Miku hơi nhíu mày
"Theo một cách nào đó tôi cảm thấy nó là rất bí ẩn. Sự thật là nó đã ở đó nhưng, tôi nhận ra hình ảnh của nó với những thanh âm của nó, thực sự là tôi đã nghe thấy tiếng hắn nói, nhưng thậm chí khi tôi đã hiểu nội dung của nó, tôi vẫn hoàn toàn không biết được nó là gì.... Bằng một cách nào đó, tôi cảm thấy sự tồn tại của chính nó........."
"......... Tôi hiểu rồi"
Kotori thở dài nhẹ trong khi nói. Dù sao thì cô ấy trông cũng không quá thất vọng. Rất có thể, cô ấy đã phần nào đoán trước được một số phản ứng của Miku.
"Tiếp theo tôi sẽ thay đổi câu hỏi của mình. Sau khi nhận được sức mạnh Tinh linh, đã có một khảng thời gian khi cô bị tấn công bởi sự hủy hoại cảm xúc của bản thân hay cái tôi của chính mình đang dần bị ăn mòn đi không? "
"Cô nói đến.......... Sự rối loạn về cảm xúc. Không, không có bất kì một sự kiện nào xảy đến với tôi cả.........."
" Buồn cười nhỉ?"
Kotori nheo đôi lông mày lại trong khi đang viết cái gì đó vào tập tài liệu mà ở gần tay cô ấy.
"Kotori, đó là................"
Khi Shidou nói vậy, Kotori thể hiện sự đồng ý [Đúng]
"Tôi nghĩ rằng đã có những sự kiện tương tự đã xảy ra với chúng tôi như đã xảy ra với Miku vậy........... Nhưng tôi băn khoăn tại sao. Có thể là tự nhiên có sự khác biệt về các loại sức manh của Tinh linh, cũng có thể là những vấn đề về kĩ năng cá nhân của mình.......... hoặc cũng có thể trao sức mạnh Tinh linh cho con người từ đúng thời điểm đó đối với tôi? Haah, nếu quả thật là như vậy, đem chúng ta ra coi như lũ chuột thí nghiệm thì quả là khó mà chịu được "
Nhún vai, cô ấy nói nó thật là ghê tởm. Shidou cũng nghiến răng và nắm chặt bàn tay mình lại.
<Phantom> - Sự tồn tại của thứ đã ban cho Miku va Kotori sức mạnh của Tinh linh, và cũng đã biến họ thành Tinh linh.
Là một Tinh linh, một con người, hoặc cũng có thể là một giống loài khác. Vậy tại sao nó lại có khả năng để biến con người thành Tinh linh, lí do nó lại như vậy----------- Cái thứ đó chỉ giống như một từ hỗn loạn và mọi thứ về nó chỉ là một bí ẩn.
" Muu----"
Và khi Shidou đang chìm đắm trong suy nghĩ. Tay cậu bất ngờ bị giật mạnh. Và khi cậu nhìn-sang, Miku đang phồng má ♦puu♦ lên.
"Làm ơn đừng lờ em đi như thể nơi này chỉ có mỗi hai người chứ."
"Aah.......... Rất xin lỗi."
Sau khi Shidou cười gượng, Kotori ho một tiếng rồi suy nghĩ lại.
"Tôi xin lỗi. Nhưng đừng lo lắng. Việc thu thập thông tin mới chỉ bắt đàu thôi. Tôi sẽ nghe chi tiết về những lời giải thích từ bây giờ. Chúng tôi không thể bỏ qua những cơ hội về kí ức mà bị điều kiển bởi của cô, vì vậy hãy gắn các điện cực lên đầu cô để xem sóng não của cô có ổn không..?"
Kotori nở một nụ cười, ngược lại với cô bé. Miku lại làm một khuôn mặt khó chịu và mồ hôi chảy dài trên má.
Cuối cùng, khi ánh chiều tà đã nhuộm tối xung quanh. Khi Miku được Kotori thả ra.
Được dịch chuyển đến trước cửa của nhà Itsuka bởi bộ phận dịch chuyển của <>. Miku rất ngạc nhiên trong khi đã kiệt sức và cô được Shidou giúp đỡ "Ooioi, cậu ổn chứ?"
"Vâng, em cảm thấy hơi mệt một chút."
Nói vậy, cô thở dài.
"......... Theo một cách nào đó, em cảm thấy như muốn ngả thẳng vào tấm nệm sau khi trở về nhà hôm nay.............. Darling, em xin lỗi nhưng, về cửa hàng đó, chúng ta có thể đến vào lẩn sau không?"
"Hả? Aah, mình không phiền đâu...."
Sau khi Shidou nói vậy, Miku ôm chặt tay cậu ấy vào ngực mình và vẻ mặt cô ấy trở nên rạng rỡ hơn bao giờ hết.
"Hnn, Mouu, Darling quả thật là tốt nhất nha."
Vẫn giữ nguyên tư thế đó, cô ấy ép người chặt vào cậu hơn.
"O-oi, cậu vốn là một thần tượng đấy, làm như vậy là không tốt đâu..........."
Khi mặt Shidou chuyển thành màu đỏ và quay đi hướng khác, Miku ngay lập tức làm một vẻ mặt ngạc nhiên.
Đúng vậy. Cô gái ngây thơ hiện vẫn đang ôm lấy Shidou này, Izayoi Miku, là một thần tượng sở hữu một chất giọng đầy kì diệu, và cũng là một người khá nổi tiếng.
Vì cô ấy hoạt động như một ca sỹ ẩn danh trong một thời gian dài. Nên cô ấy không được biết nhiều nhưng...... nhờ cuộc biễu diễn công khai trên truyền hình vào vài tháng trước, mà bây giờ gương mặt cô đã được đưa lên khắp Nhật Bản. Nếu như cô ấy cứ vô tư không cẩn thận như thế này thì những hình ảnh cùng tin đồn xấu về cô sẽ ngay lập tức bị những người ta dèm pha mất thôi.
Thế nhưng Miku cong môi lên như thể đã nhìn thấu được những gì mà Shidou đang nghĩ.
"Fufu, những thứ đó không quan trọng. Nếu như mà lũ chó săn ấy có núp lùm đâu đó, em cũng dễ dàng khiến bọn chúng phục tùng em thôi. Kể cả có là thứ 6 hay chủ nhật cũng chẳng sao đâu, để xem nào..."
"...........Không, tớ nghĩ là Chủ nhật thì khá khó khăn đấy........."
Khi Shidou cười gượng, Miku nở một nụ cười ♦fufu♦
"Darling, không cần để ý đến đâu? Kể cả khi không ai nghe những ca khúc của em, chỉ cần anh vẫn là fan của em. Thì dù có như thế nào cũng được............. Tất cả mọi thứ đều sẽ ổn cả thôi. Chỉ cần có anh ở bên cạnh em, bất luận có chuyện gì xảy ra em cũng không quan tâm nữa."
"À ừ.......... Dù là vậy."
Sau khi Shidou nhìn lại phía Miku, cậu nhẹ nhàng gật đầu một chút.
"Ồ vậy, em rất xin lỗi về ngày hôm nay,em mong sớm được gặp lại anh lắm đó, Darling."
"Aah, gặp lại sau vậy."
"Nhất định rồi, vậy...."
Đột nhiên Miku quàng hai tay qua cổ Shidou, Và đưa môi cô về phía trước [Hnn--]
"Cái...............!? C-Cô đang làm cái..cái..cái gì thế hả Miku..........!?
"Hả? Cái gì.........Nó chỉ là một nụ hôn tạm biệt thôi mà......."
"Ko, cậu không sợ scandal sao, không thấy kỳ cục à?"
"Uun, moou, anh đúng là dễ xấu hổ quá đấy. Không sao đâu mà --- Lại gần đây nào"
"O-oi, đợi đã..........."
Miku dùng sức cả hai tay. Kéo mặt Shidou dần dần về phía trước bất kể là cậu có muốn hay không.
"Hả! H-Hai người đang làm đang làm cái quái gì vậy!"
Đột ngột có một tiếng nói từ hướng bên phải, cậu hơi giật mình một chút.
Cả Shidou và Miku cùng lúc quay mặt ra cái hướng giọng nói ấy phát ra. Ở ngay đó, có một cô gái đang run run nắm đôi tay của mình đồng thời đang trố mắt ra nhìn họ.
Cô có một mái tóc đen dài gợn sóng trên bờ vai, và một đôi mắt màu pha lê tuyệt đẹp. Ko ai có thể quên được cô ấy nếu đã từng trông thấy qua một lần, cô ấy có một vẻ đẹp khó ai có thể sánh bằng.
Yatogami Tohka. Bạn cùng lớp của Shidou và cũng là hàng xóm. Cũng như Miku, là một Tinh linh bị phong ấn bởi Shidou. Đang trên đường về vì đã đến giờ ăn tối, cô ấy chắc đang đến nhà Itsuka.
"To-Tohka"
"Ồ, Tohka-san. Lâu rồi không gặp."
Miku nói với một giong điệu vui vẻ. Trong khi Miku nói, Tohka bước đến và kéo Shidou ra khỏi Miku. Và sau đó, như thể cô để bảo vệ Shidou, cô dang rộng hai tay của mình ra và đứng chặn ở giữa họ.
"Cậu có ổn không Shidou! Chết tiệt Miku, tôi nghe nói cô đang lên kế hoạch để sửa đổi bản thân, vậy mà cô lại đang định lên kế hoạch làm gì đấy!?"
Sau khi Tohka nhìn chằm chằm, ba tiếng bước chân khác có thể nghe được từ hướng Tohka đang bước đến.
" Fuun, cô dám động đến Shidou của ta và Yuzuru sao. Được rồi, tại sao chúng ta không dạy cho cô ta một bài học về sự đáng sợ của Yamai tỷ muội nhỉ?
" Cảnh báo. Nếu như cô muốn tiếp cận với Shidou, yêu cầu phải trình bày lý do rõ ràng lên Yuzuru và Kaguya, những người đang có quyền sở hữu cậu ta chứ?"
Sau khi nói vậy, cặp song sinh ấy, đã thể hiện quan điểm chung của mình trước Miku.
Một là Kaguya với khuôn mặt cương nghị với mái tóc búi lên cao. Một là Yuzuru với tóc tết 3 bím dài với một biểu hiện u buồn. Có vài cách để nhận ra hai người là kiểu tóc và biểu cảm khuôn mặt........... Nhưng đơn giản hơn, chỉ cần đưa mắt xuống thấp một chút, là có thể thấy được sự khác biệt đến vô vọng về ngoại hình của hai người họ ngay.
Một tiếng nói nhẹ nhàng có thể được nghe thấy tiếp ngay sau phía họ.
" Làm những việc như thế ở giữa đường................ Em nghĩ nó không tốt lắm đâu.............."
Nói như vậy, cô gái nhỏ nhắn cùng với chiếc mũ xụp che ngang mắt—— là Yoshino đang đỏ mặt. Cùng lúc đó, [Yoshinon] chú thỏ rối ở trên tay cô ấy, cũng mở miệng ồn ào hẳn lên.
"Hey, anh bạn—— thế là không tốt đâu, cậu biết đấy—— Yoshino vẫn có chưa thử kiểu đó đâu. Thế nên—— nhân cơ hôi này mà.........."
"Yo-Yoshinon.......!"
Yoshino bịt mồm Yoshinon lại trong hoảng hốt. Yoshinon quẫy hai cái tay bé xíu của mình trong sự khó chịu.
Nói về vấn đề này, Kể từ khi Yoshino sống dưới sự che chở của <>, để quen với lối sống của một người bình thường, cô bé cũng đã được chuyển đến sống ở một căn phòng trong ngôi nhà ấy vào vài ngày trước.
Yamai tỷ muội và Yoshino. Những cô gái này cũng sỡ hữu sức mạnh Tinh linh giống như Tohka———— và cũng có một mối quan hệ không tốt với Miku cho lắm.
Đúng vậy. Vài tháng trước, họ đều đã trải nghiệm khả năng thao túng Tinh linh của Miku. Có thể vì lí do đó mà họ vẫn luôn cảnh giác đối với Miku.
Tuy nhiên, Miku không quan tâm đến những gì họ nói cho lắm và [Ara] đôi mắt cô đang bắt đầu sáng lấp lánh hẳn lên.
"Lâu lắm không gặp rồi nhỉ, Yoshino-chan, Kaguya-chan và Yuzuru-chan. Mình rất xin lỗi về lần đó. Mình luôn muốn xin lỗi tất cả mọi người."
Nói xong, cô hơi cúi đầu xuống. Có lẽ họ cũng hơi bị bối rối đôi chút bởi hành động này. Cả ba người nhìn nhau trong lúng túng.
Nhưng Tohka không hề mất đi sự thận trọng mặc dù cô đã thấy biểu hiện của Miku và vẫn tiếp tục đứng trước Shidou.
"Vậy ý định của cô là gì. Cô đang định làm gì Shidou bây giờ!"
"Hả? Chỉ là một nụ hôn tạm biệt thôi mà? Không phải Tohka vẫn thường làm vậy sao?"
"Nụ hô--ôn.....tạm...biệt?"
Tohka nhướn lông mày lên và quay ra nhìn Shidou trong lúng túng.
"...........Bình thường cũng như vậy đúng không?"
Tohka hỏi trong sự nghi ngờ. Cậu ấy không thể đứng yên nếu không nó sẽ trở thành một sự hiểu lầm. Shidou lắc đầu.
"! Không phải đâu nó là nói dối đấy! Hôn khi tạm biệt. Điều đó......."
"Eeh, Nó lãng mạn lắm đó. Tohka-chan đã thử bao giờ chưa?"
『 Cái...!? 』
Shidou, Tohka, Yoshino cùng Yamai tỷ muôi đều cùng giật nảy người lên khi nghe những lời Miku nói ra.
Nhưng, Miku làm bộ mặt ngạc nhiên về hành động bất ngờ ấy và ngập tức vỗ 2 tay cô ấy vào nhau như thể cô ấy đang nghĩ một điều gì đó.
"Mình biết rồi? Mình vừa nghĩ ra một ý này! Mình sẽ hôn darling trước. Sau đó, mình sẽ truyền nụ hôn của darling bằng cách sẽ hôn Tohka-chan. Thấy sao nào? Một mũi tên trúng hai con chim! Không phải nó rất độc đáo sao!?"
"Tạ-Tại sao tôi lại phải hôn cô!?"
"Hả? Là bởi vì, không phải mình đã nói là mình sẽ hôn darling yêu trước rồi sao?"
"Mu....umu"
"Chẳng phải nó giống như là Tohka hôn darling sao?"
"Muu....Tôi hiểu rồi......"
"Ko, Đừng"
Sau khi cậu ấy nói vậy để ngăn không cho Tohka nghe theo, Tohka ngay lập tức run run đôi vai của cô ấy.
"Chết tiệt Miku! Cô làm tôi cứ như con ngốc ấy!"
"Mình có nghĩ như vậy đâu.............À! Vậy hãy làm như thế này nhé. Đầu tiên mình với Tohka-san sẽ hôn nhau, sau đó mình sẽ hôn darling—— Những cảm xúc nồng cháy của Tohka-san sẽ được mình đích thân gửi trọn đến darling ngay."
"Cái..........!?"
"Hnn——"
Miku đặt 2 tay lên trước ngực như thể đang cầu nguyện và đưa đôi môi của cô ấy về phía trước đồng thời nhắm mắt. Tohka bối rối lắc đầu của mình hết trái rồi lại bên phải, và bỏ chạy ra khỏi chỗ ấy.
"Hả, tại sao cậu lại chạy. chờ mình với nào."
"Đừ-Đừng đuổi theo tôi!"
Sau khi hét lên vơi giọng sợ hãi, Tohka chạy đến chỗ nhóm Yoshino và các cô gái khác.
"Kyaa......"
"Đồ ngốc! Đừng có qua đây chứ!"
"Rùng mình. Chạy mau, Kaguya "
Mọi người đều thốt lên, và tất cả đều bỏ chạy khỏi Miku.
"Aah, Moou, nếu đã như vậy, tất cả mọi người đều cùng trao hết nụ hôn cho mình đi!"
『 Waaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa! 』
"Ha-haha........"
Nhìn Miku hạnh phúc đến tận đáy lòng khi đuổi theo mọi người, Shidou bất đắc dĩ mà nở một nụ cười.
Rõ ràng có thể thấy được là cô ấy đã vượt qua mọi sự tranh chấp của mọi người để cải thiện mối quan hệ không tốt của mình. Và đã nhẹ nhàng hòa mình vào cùng với các cô gái khác theo một cách đơn giản nhất.
Phần 2
"Fumu.........."
Sau khi đưa Shidou và Miku trở lại mặt đất. Kotori đặt tay lên cằm mình trong khi đang xem xét lại về cuộc nói chuyên của mình với Miku bây giờ ở trong cơ quan của .
Ở phía trước nơi màn hình đang chiếu trước mặt cô, nó hiển thị kết quả từ dữ liệu ghi âm giọng của Miku. Cô ấy kiểm tra lại nó rất nhiều lần trong khi soạn thảo và viết một tập tài liệu.
Ban đầu, những loại công việc này phải để cho những thành viên khác trong tổ chức. Nhưng chỉ vì vẫn còn đầy những bí ẩn về Phantom, Kotori phải làm công việc này từ khi cô ấy chính thức gặp Phantom.
Cũng chính vì Miku, cô gái duy nhất đã bắt gặp Phantom, ngoại trừ Shidou và Kotori. Miễn là mỗi từ của cô ấy đều chứa một thông tin ẩn để nhận ra được Phantom sau đó, Kotori không thể để việc này cho những người khác trong tổ chức được.
" Viên Kết tinh Tinh linh màu tím ấy đã được trao cho Miku.........., rốt cuộc là có bao nhiểu viên Kết tinh Tinh linh ấy.......... Hay hắn có thể tạo ra số lượng không có giới hạn—— "
Trong khi mắt cô ấy đang nhìn theo những chữ ở trên bảng điều khiển, cô lẩm bẩm nói một mình.
Và, trong lúc ấy.
"Hyaaaa!?"
Đột nhiên có một bàn tay lạnh lẽo chạm vào má cô bé khiến Kotori cất lên tiếng hét chói tai.
"Cái-Cái gì vậy, đừng có đùa chứ.......!"
Vẻ mặt cô hết sức ngạc nhiên, xuất hiện từ đâu đó, cô ấy thấy một cô gái bằng tuổi mình, đứng đó và tay đang cầm một cốc café.
Buộc tóc ở một bên, cô ấy là một cô gái rất nổi bật với cái nốt ruồi nhỏ dưới mắt trái. Bằng một cách nào đó cô ấy có những đặc điểm tương tự như Shidou.
"Sự cố gắng như vậy là tốt, nhưng cô có nghĩ là mình đang làm quá sức ko?"
Sau khi nói vậy———— Takamiya Mana nở một nụ cười.
"......Tôi biết mà thậm chí cả khi cô không cho tôi biết "
Cô bé trả lời lại với một vẻ mặt thất vọng, rồi nhận cốc cafe từ tay Mana. Cô bé mở lon ra, và uống một ngụm, một vị đắng ngọt lẫn lộn lẫn nhau đang tuôn chảy qua miệng cô.
"Sao vậy? Ở đây vẫn đang tiến hành công việc sao?"
"...................... Thật đáng buồn là không. Tôi chỉ biết duy nhất một điều, là tên Phantom đã xuất hiện trước mặt tôi vào 5 năm trước, và cái 『Thứ』mà Miku đã gặp có mối liên hệ với nhau, Có lẽ cùng là một sự tồn tại——"
Trong giữa câu nói, Kotori nhíu mày vào.
"Dù sao thì tại sao cô lại ở nơi như thế này?"
"Hả?"
Khi Kotori nói mà mắt ti hí, Mana nghiêng đầu cô ấy băn khoăn.
"Ý cô là sao khi hỏi tại sao? Tôi bước qua cánh cửa như bình thường thôi mà. Hoora, những thứ như vậy để ý làm gì, chắc là cô mệt rồi. Nghỉ một chút đi ----"
"Ko phải như vậy đâu! Cô, tôi nghĩ tôi đã bảo cô đi nghỉ đi rồi mà! Cô vẫn chưa trở lại bình thường đâu, cô thật là thiếu thận trọng quá đấy...........!"
Kotori đập bàn và hét lên.
Vâng. mặc dù Takamiya Mana hiện đang nằm trong sự bảo vệ của , cô ấy là một pháp sư thuộc nhóm điều hành thứ 2 của tập đoàn DEM. Và trong suôt khoảng thời gian đó, toàn bộ cơ thể cô đã dùng để nghiên cứu ma thuật và để đổi lấy một năng lực mạnh mẽ; cơ thể của cô bé đã bị tổn thương nghiêm trọng.
"Tôi đã nói với cô trước rồi mà. Nếu cô ngay lập tức điều trị bởi các chuyên gia ở , cô đã có thể kéo dài sinh mạng của mình dù chỉ thêm một chút Nhưng ngay cả khi như vậy........!"
"Ồ, đúng thực là vậy ha. Ahahahahaha......... vậy thì tốt hơn tôi nên........"
Mana nở một nụ cười như thể cô ấy bị mắng và đang chạy trốn. Sau khi Kotori đứng lên khỏi chiếc ghế, cô đẩy người mình về phía Mana để không cho cô đi.
Nói một cách chính xác, Cô ấy ngã khuôn mặt cô ấy vào lưng Mana và ôm cô thật chặt.
"Kotori-san?"
"..............Cảm ơn cô. Nếu cô không ở lúc này, tôi không biết sẽ có chuyện gì xảy ra nữa "
"..........................."
Khi Mana quay lại, cô bé nhẹ nhàng vỗ về đầu của Kotori.
"Chuyện xảy ra với 2 chúng ta.—— Thậm chí tôi, người được cô cứu. Mong sao đền đáp cô càng nhiều càng tốt có thể cũng sẽ làm tôi yên lòng "
Nói xong, Mana lại lộ ra dáng vẻ tươi cười.
Kotori nhẹ nhàng lau những giọt mắt đã lăn dài, rồi nhún vai.
".......................Phải nói như thế nào đây, cô là em gái thực sự của Shidou, điều này khiến tôi có chút ghen tị đấy."
"Hả?"
"Ko có gì cả—— Nhưng"
Sau khi Kotori nhắm mắt cô lại, cô dùng sức của cả hai tay và ôm Mana thật chặt.
"Tôi rất cảm kích về những việc cô đã làm. Nhưng ở đây và ở đó rất khác nhau. Tôi sẽ đưa cô đến đúng nơi các chuyên gia và tiến hành điều trị "
"Không, nghe này, Tôi phải truy tìm . Không có ai là đối thủ của cô ta hợp hơn tôi.........."
"Đúng là việc điều tra về Kurumi là một vấn đề khẩn cấp nhưng, không phải cô đang có một vấn đề khó giải quyết hơn là..............!"
"Hả, Kotori-san? Vẻ mặt đáng yêu của cô đang chuyển sang một cái gì đó rất đáng sợ thì phải..........."
Mana nở một nụ cười kiên quyết trong khi uốn cong người cô, Kotori siết chặt hơn để không cho Mana đi.
Và, trong lúc đó. Khi có một thứ gì đó được hiển thì trên màn hình ở trong phòng làm việc của Kotori, một âm thanh phát ra từ loa phát thanh.
".........Chỉ huy Itsuka, có một tín hiệu được truyền từ sở chỉ huy.......!?"
Xuất hiện từ bên trong cửa sổ, phi hành đoàn Shiizaki của đang giật mình. Như thể cô vừa thấy một thứ gì đó mà cô không nên thấy.
Như vậy, Kotori thốt lên ♦Ah♦. Khi họ nhìn thấy khuôn mặt của Shiizaki. Shiizaki có thể nhìn thấy tình huống đang ở đây. Là ngay lúc này, Kotori với Mana đang ôm nhau nồng nhiệt một cách đầy tình cảm. Nếu bất ngờ mà nhìn thấy cái cảnh này, cũng chẳng lạ gì khi cô ta nảy sinh ra hàng tá hiểu lầm cả.
Sau khi Kotori hốt hoảng buông ra Mana ra, cô ấy quay lại nhìn màn hình
"Đừng có hiểu nhầm! Tôi chỉ đang giữ để Mana đang dịnh chạy trốn thôi——"
Thoát ra được khỏi sự ráng buộc của Kotori, Mana chạy đi với tốc độ đáng kinh ngạc. Mặc dù Kotori đã đưa đôi tay ra và cố nắm lấy cô bé lại một lần nữa, nhưng—— đã quá muộn màng rồi. Mana đã trượt được khỏi tay của Kotori với một tư thế tuyêt đẹp và chạy ra khỏi nơi đó.
"Ah, được thôi.........! Tôi sẽ bắt cô điều trị một lần nữa khi cô quay lại "
"Tôi sẽ suy nghĩ về nó!"
Mana nói với cánh tay đang vẫy vẫy. Và cùng lúc đó, âm thanh do cánh cửa tự động đóng lại cũng phát ra.
"Cô ta, thật là..........."
Sau khi Kotori gãi đầu, cô ấy ngồi xuống ghế và quay lại nhìn màn hình.
"..........Sao, có việc gì từ sở chỉ huy à?"
"Ah, Vâng. Có một thông điệp được gửi tới chỉ huy thông qua việc sử dụng một kết nối ngầm. Tôi liên kết với nó nhé?"
"Được, tôi trông cậy vào cô cả đấy "
"Tuân lệnh"
Nói xong, Shiizaki bật giao diện điều khiển chính lên. Trong khi cô ấy làm vậy, gương mặt của Shiizaki biến mất khỏi màn hình và thay vào đó là gương mặt của ai đó bắt đầu hiển thị lên. Cô ấy là một người mà cô đã gặp nhiều lần rồi. cô ấy là một trong những thư kí của chủ tịch Eliot Woodman ở .
"Tôi rất xin lỗi vì đã gọi trong lúc cô đang bận. Chỉ huy Itsuka "
"Tôi không phiền đâu, có chuyện gì mà đột ngột vậy "
"Aah, Thật ra thì ngài Woodman...."
Vẻ mặt cô thư ký đó hơi nhăn nhó lại khi tiếp tục nói.
Phần 3
Chủ nhật, ngày 15 tháng 10. Là thời điểm mà khi những đồ trang trí của thành phố được phủ đầy với không khí của lễ Halloween. Shidou và Tohka đang đi đến cửa hàng để mua nguyên liệu cho bữa ăn tối.
"Ô Ồ........... Shidou, cái gì thế kia?"
Sau khi nói vậy Tohka chỉ tay về phía cái đầu bí ngô má quái to lớn ở lối vào trung tâm cửa hàng.
À, đó là Jack-O’-Lantern. Nó được làm từ bí ngô. Nhưng cái đó không phải là bí ngô thật đâu mà chỉ là bằng nhựa thôi."
"Bí ngô? Cái con ma vàng vàng kia á? Không phải bí ngô có màu xanh sao?"
"Aah, ở Nhật hầu hết chúng có màu xanh, nhưng kia là những loại bí ngô ở nước ngoài"
"Cái............. nếu một quả bí ngô lại to đến vậy, nó quá dư để làm những món ăn như vào Tempura, súp và cả những món luộc nữa."
Phải, cậu cũng nghe nói là loại bí ngô được sử dụng để làm Jack-O’-Lantern nó chỉ có thể sử dụng để tranh trí chứ không thực sự được sử dụng để ăn nhưng—— chẳng có lý do gì để cậu phá vỡ giấc mơ của Tohka cả.
"Hừm, nhân tiện lúc chúng ta còn ở đây, hãy mua một quả bí ngô về cho bữa tối đi. Phải có thịt băm nữa, tớ nhớ chắc chắn như vậy, vậy hãy làm nó với thịt băm nhỏ đun sôi hoặc cho nó vào Croquette ( loại khoai tây cắt tròn bọc trong vụn bánh mì và cho vào rán)"
"Ooooooooooooh!"
Mắt Tohka sáng lấp lánh trong khi đôi tay vẫn đang đung đưa.
"À mà, tớ nghĩ nó rất tuyệt! Tuy nhiên, tớ đã hiểu cách băm nhỏ và đun sôi rồi, nhưng còn croquette.............? Có phải Croquette làm từ khoai tây không?"
"Thông thường thì nó như vậy. Nhưng nó sẽ ngọt và ngon hơn nếu được làm từ bí ngô đó"
Nói xong Tohka nhắm mắt cô ấy lại vài giây để tưởng tượng cái vị ngon ấy và ♦Ực♦ cô ấy nuốt nước miếng của mình xuống
"............Ừm, vậy hãy làm một bữa tiệc Croquette nào! OK, bây giờ mình quyết định rồi, đi thôi Shidou!"
Nói xong Tohka chỉ tay về phía người bán rau củ và rảo bước đi thật nhanh.
"O-oi, nguy hiểm đấy nếu cậu đi mà chẳng chịu nhìn đằng trước gì cả——"
Vừa đúng lúc Shidou nói vậy, Tohka đâm sầm vào một người vửa đi ra từ góc tối của con đường và ngã đau ê cả mông.
"Au uu!"
"Ooto...."
"Aaahmou, tớ không định nói vậy. Hoora, cậu không sao chứ?"
"Mu.......umu"
Sau khi giúp Tohka đứng dậy, cậu quay lưng lại phía người vừa va phải Tohka.
Ở đó là một người đàn ông trung niên khoảng 50 tuổi đang ngồi trên một chiếc xe lăn và người đẩy ông ấy là một phụ nữ đeo kính tầm tuổi đôi mươi.
"Cháu rất xin lỗi vì đã không vô ý. Ngài có sao không? Tohka cũng nhanh xin lỗi đi."
" Xi-Xin lỗi. Cháu đã không để ý đằng trước."
Tohka cúi thấp đầu xuống tỏ vẻ biết lỗi. Khi cô ấy làm vậy, người đàn ông đó mỉm cười lịch sự và nói tiếng Nhật một cách trôi chảy dù nó không giống với vẻ của mình lắm.
"Ko, Tôi cũng xin lỗi. Cô có ổn không, Ojou-san"
"Vâng, cháu ổn."
"Vậy là tốt rồi. Nếu một cô gái đáng yêu như cô mà bị thương thì sẽ tệ lắm, chắc tôi phải rơi xuống địa ngục mất thôi."
Người đàn ông nói với một giai điệu dí dỏm, nói ra một cách rất khéo léo, chắc hẳn ông là một dân chơi từ thời trai trẻ của ông. Shidou thầm nghĩ, mình phải học cái này......... Vâng, Tohka khi đang được hỏi, má cô không ửng hồng nhưng cái nhìn của cô lại ngây ra.
Và, khi Shidou nghĩ vậy, người đàn ông vỗ 2 tay vào nhau như thể vừa nhớ ra điều gì đó.
"Tôi vừa nghĩ đến điều này, có một vài điều tôi muốn hỏi một chút. Cả hai người có biết bệnh viện công cộng ở đâu không?"
"Bệnh viện.........? À, nếu vậy, ngài có thể nhìn thấy nó sau khi đi thẳng qua khu phố mua sắm, và đi khỏi con đường đó, rẽ trái, sau đó rẽ phải cho đến chiếc đèn giao thông thứ ba và tiếp tục đi thẳng " Sau khi Shidou nói vậy, người đàn ông lắc đầu
"Tôi không hiểu nó cho lắm......... Xin lỗi, nhưng phiền cậu có thể dẫn tôi đến đó được không?"
Shidou gãi gãi má của mình. Cậu và Tohka có vài thứ phải mua bây giờ nhưng..........Dù sao nó cũng không xa lắm nên cậu cũng chẳng bận tâm gì nhiều mà chấp nhận.
"Được ạ. Lối này"
Khi nói vậy, cậu bước băng qua các khu mua sắm
"Xin lỗi về việc này. Nhưng người Nhật thật tốt bụng thật đấy. Tôi rất biết ơn."
"K-Không có gì đâu ạ——"
"À, gọi tôi là Baldwin. Cô ấy là Karen "
Trong khi nói vậy người đàn ông—— tên là Baldwin đó trỏ ngón tay cái ra phía sau nơi mà người phụ nữ đang đẩy chiếc xe lăn. Sau đó, người phụ nữ mà được gọi là Karen đó đáp lại duy nhất một câu "Rất vui được gặp cậu" rồi lại tiếp tục im lặng.
Đó là một cô gái Bắc Âu có mái tóc màu vàng với đôi mắt màu xanh lam. Dù đây là lần đầu tiên cậu gặp cô ấy nhưng không biết sao, Shidou cảm thấy như cậu đã gặp một người phụ nữ được gọi là Karen này ở đâu đó trước đây thì phải.
"Có chuyện gì sao?"
"Ah, không ạ.........tên cháu là Itsuka Shidou."
"Còn cháu là Yatogami Tohka."
Khi Shidou và Tohka nói vậy, Baldwin gật nhẹ đầu với một tâm trạng khá tốt.
"Ừm, có lẽ tôi phải tạ ơn trời vì đã cho tôi gặp được một cặp đôi tuyệt vời này ở một đất nước xa lạ mất thôi."
"Như..n...!"
"Hả.....?"
Shidou vô ý thốt ra những từ này. Cũng có thể Tohka không hiểu ý của Baldwin, hoặc cô cảm thấy nghi ngờ về phản ứng của Shidou, Tohka hơi nghiêng đầu.
"Có chuyện gì sao Shidou-kun?"
"Chúng cháu không phải là một cặp đâu ạ.........."
"Ồ, ra vậy thì ra là nhầm à? Ta rất xin lỗi."
Baldwin nhún vai ông. Shidou cũng lau mồ hôi trên trán mình.
Từ đằng sau Shidou, Tohka chọt ngón tay vào lưng cậu ấy.
"Shidou. Cặp đôi gì cơ?"
"À....!? Không, chỉ là..........."
Khi Shidou đang gặp rắc rối, Baldwin đem ánh mắt chuyển-sang nhìn Tohka
"Tohka-san. Đã bao lâu từ khi cô gặp Shidou-kun rồi?"
"Dạ? Để xem nào..........khoảng nửa năm thì phải"
"Ta hiểu rồi, Vậy là nó vào khoảng tháng tư. Khoảng thời gian lễ khai mạc và tuyển sinh ở Nhật Bản. Hai người gặp nhau ở đó à?"
"Không. Cháu gặp Shidou trong một cơn Không chấn cơ——"
"Waah!"
Shidou la hoáng lên khiến những lời nói thật thà của Tohka bị gián đoạn.
Tohka đã để ý đến nó. Cô ấy mở to tròn đôi mắt của mình và tiếp lời để nói dối ông ấy.
"À, không phải đâu. Cơn Không chấn đó chỉ là cơn chấn động không gian bình thường thôi. nhưng mà, cháu chẳng có lí do gì về điều này nhưng mà, à...ờ..........."
"Ah, chúng ta không phải đã gặp nhau tại hầm trú ẩn trong lúc cơn Không chấn đang diễn ra hay sao!"
"À...ờ....! Đúng rồi đó!"
Khi Shidou nói vậy, Tohka thay đổi quan điểm ngay và đồng ý với nó.
Mặc dù đã nói xong mục đích của mình, cái lí do này cũng tạm có thể chấp nhận được. nhưng vẫn cảm thấy lo sợ, Shidou vẫn nhìn vào Baldwin.
Khuôn mặt không một chút nghi ngờ, Baldwin nhìn cả cuộc nói chuyện của hai người họ chỉ với một nụ cười. Dường như, họ đã thành công trong việc gạt ông ấy.
Shidou vỗ nhẹ vào ngực mình mà thở phào.
Nhưng sao mà ở biểu hiện của Baldwin, có một sự lúng túng như thể ông đã đoán được hết những biểu hiện liên quan đến tình hình của bên này.
"Ta hiểu rồi. Nó giống như định mệnh vậy."
Baldwin chậm rãi, ông thở dài và nói tiếp.
"——Tohka-san. Hiện tại cô có hạnh phúc không?"
"Hả?"
Từ câu hỏi đột ngột ấy, Tohka mở to mắt cô ấy ra. Tuy nhiên, vẻ mặt của cô cũng không chắc chắn lắm cô gật đầu một cái.
"Vâng, cháu rất hạnh phúc bây giờ!"
"Vậy hả?"
Baldwin nói và ông mỉm cười.
Và-------cùng lúc đó.
——Uuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuu————
Tiếng báo động đột ngột vang lên.
Từ loa phát thanh của thành phố được đặt ở những khu trung tâm mua sắm, một âm thanh cực lớn rung lên và vang to.
"Báo động Không chấn.........!"
Cùng lúc với tiếng la của Shidou, những cuộc di tản được bắt đầu sau tiếng loa phóng thanh và những người đang mua hàng ở gần đó di tản, nhanh chóng đi đến hầm trú ẩn gần nhất.
Nhưng, Shidou không di tản đến hầm trú ẩn cùng với mọi người.
Chuông báo động vang lên có nghĩ là—— có một Tinh linh sẽ xuất hiện. cậu phải lập tức liên lạc với , để họ đưa cậu đến đó với thiết bị dịch chuyển.
"Này! Baldwin-san! Ở đây nguy hiểm. Xin hãy nhanh chóng di tản ạ!"
"À, ta cũng đang định thế. Còn cậu?
"Eh? Cháu..cháu, à, cháu có vài việc cần làm trước........."
Shidou trở nên bối rối khi trả lời, Baldwin chỉ nhún vai và mỉm cười.
"Ồ, ta cho rằng đó là một câu hỏi không hay để nói. Ta cầu nguyện sự may mắn sẽ đến với cậu và chúng ta sẽ gặp lại nhau lần nữa---------Hãy làm hết sức minh nhé. Ta sẽ để lại Tinh linh này cho cậu."
"Hả......?"
Từ câu nói của Baldwin, Shidou chợt nhíu mày và cổ họng cậu nghẹn ứ lại.
Tuy nhiên ông ấy không đáp lại mà ra lệnh cho Karen, họ quay trở lại con đường mà họ đã đến.
"Shidou, cậu làm gì vậy?"
"Aah..."
Nghe thấy lời nói của Tohka, Shidou rời mắt khỏi tầm nhìn vào Baldwin và Karen.
Anh lấy ra chiếc tai nghe Incam ẩn từ túi bên phả và đeo vào tai để liên lạc với .
"Ngài đang định làm gì vào lúc này vậy.—— CÓ vẻ như có vài cuộc liên lạc từ Chi huy Itsuka."
Sau khi đi khỏi Itsuka Shidou và Yatogami Tohka một lúc, Karen vừa đẩy chiếc xe lăn vừa hỏi Baldwin.
"Haha, ta vừa khiến bọn họ lo lắng nhỉ. Nhưng mà lúc này sẽ bận rộn một chút với cơn Không chấn đây. Vậy nên cứ từ từ đi sơ trú thôi—— À, ta nhớ chính xác thì có một thành viên của DEM đã bị bắt cùng thơi gian đó với . Nhân lúc chúng ta còn ở Nhật Bản. Cũng nên đi nói chuyện với cậu ta một lúc nhỉ."
"Vâng. Tôi sẽ sắp xếp sau."
Karen nói một cách rất vô tư. Baldwin khẽ gật đầu
"——Vậy, có vấn đề gì với họ không?"
"Theo những gì tôi thấy, thì lúc này không có vấn đề gì đâu. Họ vẫn sẽ ổn thôi."
"Ta hiểu rồi, thế thì tốt rồi"
Sau khi nói vậy, cô thở dài.
Tháng trước, một Tinh linh đã biến thành Nghịch thể và chàng trai đó đã triệu hồi ra được một vài thiên sứ, Itsuka Shidou.
Tất nhiên, ông đã nhận được báo cáo kết quả nhưng, như ông vẫn mong chờ được gặp họ trực tiếp để có thể giải tỏa hết lo lắng của mình.
Nhưng những sự lo lắng đó thật sự không cần thiết. Những lời nói mà ông đã nghe được từ Tohka vẫn vang lên trong đầu ông và ông tiếp thả lỏng đôi môi mình.
"-------Tôi rất vui khi đến thăm đất nước này. Cô bé trông rất hạnh phúc."
Sau khi nói vậy, Ông ấy—— Elliot Baldwin Woodman đã khẽ mỉm cười.
Phần 4
"Đúng thật là… cái cảm thấy sởn cả gai ốc này....."
Được chuyển đến nơi chấn động xảy ra bởi , Shidou nhìn khung cảnh xung quanh và cậu cũng đã bắt đầu lấm chấm mồ hôi.
Có một vụ chấn động lớn xảy ra trong bán kính 1 km, một vòng tròn rộng lớn được tạo ra như thể nó là một vùng đất đẹp đã được chuẩn bị sẵn từ trước. Một cơn Không chấn. Cái tên này được lấy từ sự động đất nhưng ở trong không gian và cơn thịnh nộ của thiên nhiên này có những nét rất đặc trưng.
Nhưng, Shidou khi nhìn vào hậu quả để lại của cơn Không chấn vào lúc này.
Ở phía Nam nơi mà trận chấn động tan biến, ở đó có một vài những vật thể có cấu trúc kỳ lạ đang hiện ra.
Chiếc máy bay ở dọc bờ biển dừng lại giữa vùng trời và lượn xung quanh như con ngựa vô chủ. Những tách cafe bị nứt và một tấm gương từ ngôi nhà đã bị phá vỡ.
Tất cả được bao phủ bởi màu của gỉ sắt và có một thứ gì đó mà vẫn chưa được hoàn thành bởi cơn Không chấn lúc này.
Vâng. Nơi mà Shidou được gửi đến bởi thiết bị dịch chuyển, là một công viên giải trí đã bị phá hủy ở bên ngoài thành phố Tenguu.
Cái tên chính thức của nó thì cậu không rõ. Thậm chí ngay cả những cư dân sinh sống gần đó khi được hỏi, nó cũng chỉ được biết đến như là “Công viên ma quái”. Có vẻ như nó chỉ là một cơ sở được thành lập mà hầu như không thể thoát khỏi được thảm họa của vùng trời miền Nam Kantou vào 30 năm về trước nhưng, sau thảm họa đó du khách đến đó sụt giảm nhanh chóng ---nói đúng hơn gần như chẳng ai thèm để mắt đến nó nữa.
Ngay từ đầu, nó không bị ảnh hưởng trực tiếp của bất kì Không chấn nào, cái giá để tái phát triển nó không hề được đưa ra, và nó bị để mặc cho nguyên xi như vậy trong khi ở bên trong thành phố Tenguu vẫn tiếp tục phát triển không ngừng. Nơi này thật đáng buồn làm sao..
Mặc dù lần này lại xuất hiện một cơn Không chấn khác, nhưng bán kính thiệt hại của nó chỉ chất đống lên nền đất công viên này và để lại một lớp gỉ sét trên nó.
Khung cảnh buổi tối tạo nên cho nó một khung cảnh rất kì lạ. Nó giống như, công viên này chẳng đóng nổi một vai trò nhỏ nho nào và toàn bộ nó đang bị lấn chiếm bởi sự mở rộng lãnh thổ của những ngôi nhà ma quái
"Cái bầu không khí ở đây thật sự quá............."
『Đừng có phàn nàn vớ vẩn nữa. 』
Và khi Shidou đắng lòng mà lẩm bẩm một mình, Kotori quở trách cậu sau khi được nghe thấy chúng qua thiết bị Incam mà cậu vẫn đeo trên tai phải.
『Tinh linh vừa xuất hiện hiện đang di chuyển sang phía tây từ điểm xảy ra cơn Không chấn. AST sẽ sớm tiếp cận thôi. Mau đi nói chuyện với cô ta trước khi bị quấy rầy bởi những thứ không cần thiết sắp đến đi. 』
"Anh hiểu rồi........."
Sau khi Shidou khẽ gật đầu, cậu trực chỉ về phía nam—— nơi đã đổ nát mà trước đây từng có một công viên hiện hữu.
Thành thực mà nói, cậu vẫn chưa sẵn sàng cho việc này, nhưng bây giờ không có thời gian để cậu lo lắng về nó. Mặc dù cậu đã đi trước một bước, nhưng AST- đội diệt trừ Tinh linh sẽ rất nhanh chóng mà đến đây thôi. Trước khi việc đó xảy ra, cậu phải trò chuyện với Tinh linh đó nhanh nhất có thể.
Nhưng khi Shidou đang chạy đến nơi đổ nát đó, cậu đột nhiên buộc phải dừng bước lại.
"..........Hả?"
Anh nói với giọng lặng đi và đứng chết lặng.
『Này? Anh đang làm cái quái gì thế? Phản ứng vớiTinh linh vẫn còn đang ở.......』
Với sự nghi ngờ, Kotori cũng dừng lời nói của mình giữa chừng. Có nhiều khả năng cô cũng nhìn thấy cảnh mà Shidou nhìn thấy trong máy quay tự động.
Vâng, tại đó,công viên giải trí đang chuyển từ đống đổ nát thành được xếp thẳng lại với những cấu trúc lạ kiểu Gothic và những bia mộ hình chữ thập, Nó đang biến đổi thành một nơi rất quái đản.
"Cái..... cái gì thế này "
Một cảm giác thật lạ khi như bị lạc vào một bộ phim kinh dị được dàn dựng bởi sử dụng những hiệu ứng CG mới nhất hoặc một loại hình ảnh PV, tự nhiên Shidou véo má mình. Đương nhiên một cái đau buốt chạy dài trên má cậu.
"Công viên này đang sống lại...............Không thể nào như vậy được..........."
『—— Có thể chứ. Dù tín hiệu có vẻ yếu, nhưng ở đây có phản ứng với sóng của Tinh linh. Em không biết rõ chi tiết về nó nhưng, chắc hẳn nó liên quan đến năng lực của Tinh linh này.』
Kotori nói vậy khi cô lấy lại được sự bình tĩnh của mình. Shidou nhìn chằm chằm ra khung cảnh lạ ở gần đó và nuốt nước bọt.
———— Và
"Ara?"
Khi Shidou vẫn đứng chết lặng ở đó trong sự hoang mang, cậu có thể nghe thấy giọng nói phát ra từ phía trên.
Cậu ngẩng mặt mình nhìn lên, và khi cậu ấy làm vậy, ở trên nóc nhà thờ trước mắt cậu, có một cái bóng của ai đó.
Có một cô gái ngồi trên chiếc thập giá trong khi ánh chiều đã nhuộm sang màu cam
Cậu không thể nhìn thấy rõ ráng được vì những giọt sáng đang hắt xuống nhưng cậu có thể nhận thấy rất rõ ràng chiếc mũ cực kỳ nổi bật mà cô gái đó đang đội.
Chiếc mũ có vành rộng và có đỉnh nón hơi cong trên mũi.
Vâng. Nó giống như thể là—— của các phủ thủy hay xuất hiện trong các câu chuyện cổ tích.
"Ufufu, hiếm có thật đấy, cứ tưởng là ngoài AST ra thì ta sẽ chẳng thể nào gặp được thêm bất cứ ai khác nữa chứ."
Tinh linh đó cười khúc khích và nhảy xuống khỏi cây thập giá.
Và sau khi nhẹ nhàng bay lơ lững giữa không trung, cô đáp xuống ngay trước mặt Shidou.
Cô là một người phụ nữ mảnh mai trong bộ váy có những vì sao được thiết kế với màu đen đêm tối và ánh cam chiều tà. Cậu ấy có thể thấy được, cô ta chỉ hơn 20 tuổi một chút. Cô có dáng cao với chân tay khá mảnh mai và đặc biệt là vòng một rất khêu gợi. Dáng người cô ấy phải nói là hoàn hảo, đủ để khiến cho những người mẫu trên các trang bìa tạp chí thời trang cũng phải có phần ghen tỵ.
Cô như đẹp như một bức tranh mà như thể đó là một tổng hợp của tất cả những hình mẫu của người phụ nữ lý tưởng trên thế giới này. Mái tóc dài và bóng mượt của cô trải dài dưới vành rộng của chiếc mũ, và trong lúc đó, đôi mắt mà có thể nhầm tưởng là ngọc lục bảo của cô ấy chứa đầy sự thích thú khi về nhìn về Shidou.
"Vui nhỉ........?"
Tinh linh đó đưa mặt của cô ấy lại gần Shidou như muốn quan sát một cách tỉ mỉ hơn. Đột nhiên Shidou cũng giật mình theo phản xạ.
Như thể cô ấy nghĩ hành động của Shidou rất là thú vị, Tinh linh ấy lại một lần nữa cười khúc khích.
"Fufu, cậu không cần phải sợ thế đâu, ta không ăn thịt cậu đâu mà."
"À, Tôi——"
Trong khi Shidou đang nghĩ cách để đáp lại, Tinh linh đưa tay cô ấy và nâng cằm Shidou lên.
"Ồ............ cậu khá là dễ thương đấy. Có chuyện gì với cậu à? Nếu tôi đúng, thì khi tôi đến với thế giới này, sẽ có chuông cảnh báo vang lên ở thế giới này phải không?"
"Cái--Cái đó..........."
Và, trong khi Shidou vẫn đang rối trí, thì có tiếng Kotori vọng ra từ tai phải cậu ấy.
『Shidou, các lựa chọn xuất hiện』
Từ màn hình chính của , nơi họ vẫn đang theo dõi Shidou và Tinh linh giống phù thủy kia, thứ đang hiển thị trên nó là.
Các thiết bị Al trên đã đáp ứng lại tình hình đó và hiển thị các lựa chọn
①."Chỉ có một lí do thôi. Tôi đến đây là để gặp cô"
②."T-Tôi không biết gì cả......... Tôi bị muộn và cứ thế mà chạy đi, trước khi tôi kịp nhận ra thì đã thấy mình ở đây rồi.........."
③. "Đầu tiên thì, sẽ không sao nếu tôi bóp bộ ngực của cô một chút chứ."
"Tất cả các thành viên———— giờ là lúc mọi người đưa ra sự lựa chọn của riêng mình!"
Khi Kotori hét to lên từ ghế chỉ huy, tất cả những phi hành đoàn ở trong khoang bắt đầu thao tác trong màn hình của mình.
Lập tức, tổng số kết quả đã được hiển thị trên màn hình.
① và ② thì đang được chọn rất quyết liệt và———— không có ai chọn ③ cả
"À............Đã đến lúc chọn rồi"
Kotori nói vậy trong khi đang đung đưa cây kẹo mút trong miệng của mình, Nakatsugawa từ khoang dưới đang cắn ngón tay mình.
"Nên là ①. Chúng ta vẫn chưa có manh mối nào về tính cách của đối phương, hành động kì quặc như vậy sẽ rất nguy hiểm"
Tuy nhiên, như thể để phản đối lại, lúc này Minowwa nói.
"Ko, phải là ② chứ. Nakatsugawa là đàn ông nên ông không thể biết cái này được nhưng, Shidou-kun luôn là mẫu người luôn có thể khiến cho đối tượng bên kia cảm thấy hài lòng dựa theo bản năng làm mẹ của mình! Và chúng ta có thể thấy đấy, Tinh linh lần này lại đáng tuổi của một người chị! Đây chính là lúc tốt nhất để sử dụng lợi thế này để làm vũ khí "
Minowa nói bài diễn thuyết với đầy nhiệt huyết, Thì Shiizaki thốt lên một tiếng nhẹ nhàng để thể hiện sự bằng lòng của cô [Ah..........]
"Tôi hiểu rồi, tôi hoàn toàn đã hiểu được nó............Nhưng điều này bất ngờ thật, số ③ lại không có lá phiếu nào. Tôi nghĩ một người nào đó như Kannazuki sẽ lại chọn nhầm nữa chứ."
Kotori đặt lại chân mình trong lúc đang quay người vòng tròn và nhìn lại đằng sau phía ghế của chỉ huy. Có thể nhìn thấy một người đàn ông có chiếc mũi dọc dừa cao ráo và đang làm một bộ mặt cực kì nghiêm trọng đứng ở đó.
"Điều đó là không thể nào. Tôi luôn luôn nghiêm túc mà."
"Vậy lí do thực sự là gì?"
"Cô ta đang phô bộ ngực khủng của mình một cách quá mức, với những bộ ngực lẳng lơ như vậy tôi hoàn toàn không có chút hứng thú nào hết."
"....................."
"Nếu có lựa chọn là [Liếm vào phía bên kia của đầu gối của cô ấy ] Thì tôi sẽ cân nhắc thêm" [Trans: Thằng này thì y học bó tay rồi]
"............................"
Kotori ngoắc tay ra hiệu cho anh ta lại gần và khi hắn đến gần và thu đầu gối lại, chọt cây kẹo mút mà cô đang liếm vào thẳng mặt anh ta.
"Nooooooooooooooooooooooooooo!?"
Kannazuki ôm hai mắt mình lại và ngã ngửa về phía sau.
Kotori rút một chiếc kẹo mút mới từ trong hộp kẹo của cô ấy ra trong khi đang bật chiếc mic kết nối với bộ đàm Incam của Shidou.
"Shidou, chọn ② đi. Mau khiến cho đôi mắt của anh đầy rơm rớm hết sức có thể rồi đồng thời đưa cái nhìn cún con vào cô ta đi."
"HẢ..........."
Nghe hướng dẫn từ tai phải của cậu ấy, Shidou miễn cưỡng nhướn lông mày lên. Giờ Shidou đã là một học sinh trung học.
Dù trong bất kì tình huống nào, cậu cũng không hề muốn hành động như một đứa con nít như vậy cả.
"Có chuyện gì xảy ra vậy?"
Nhưng, có lẽ cô ấy nghĩ nó khá là lạ khi mà Shidou đột ngột làm một khuôn mặt miễn cưỡng, Tinh linh nghiêng đầu của mình. cậu muốn tránh bị nghi ngờ nhưng thời gian giữa hai người đã kéo dài được khá lâu rồi. Không còn cách nào khác, cậu đành làm theo chỉ dẫn của Kotori và mở miệng nói trong khi rụt rè nhìn cô ấy với đôi mắt cún con.
"À.......... Tôi........... Không biết gì cả. Tôi bị muộn và cứ chạy đi khi nhận ra thì tôi đã ở đây rồi......................."
"...............................!"
Sau Shidou nói vậy với đôi mắt rơm rớm nước, Tinh linh ấy ngay lập tức mở to đôi mắt của mình ra.
Và khi cô ấy hơi đỏ mặt, cô ấy nở ra một nụ cười.
"Vui nhỉ................ Vậy. Cậu tên là gì?"
"À...........là Itsuka Shidou"
"Shidou-kun sao. Ufufu, một cái tên thật đáng yêu."
Khi Shidou nói vậy Tinh linh cười một nụ cười dễ thương ♦fufu♦
"Ta là Natsumi. Ồ—— ta thường bị con người các cậu gọi là ."
"Natsumi.......san"
"Fufu, Natsumi là được rồi. Ta không cần kính ngữ như vậy đâu. Ta thích cách gọi thông thường hơn."
"E-errr...........Vậy thì, Natsumi."
Khi Shidou gãi gãi má trong khi goi tên cô ấy, Tinh linh Natsumi cũng gật đầu đầy hài lòng.
Và sau đó, cô ấy vỗ 2 tay mình lại với nhau như thể cô nhớ ra được điều gì đó [Aah]
"À, fufufu, ta đã nghĩ đến việc hỏi họ khi ta gặp một con người lần này"
Và khi cậu thấy cô đi dạo một vòng quanh chỗ đó, trong khi đang phát ra một âm thanh nhẹ từ một tư thế với gót chân của cô ấy, cô lại một lần nữa nhìn thẳng vào Shidou.
"Này, Shidou-kun. Ta có một vài điều để hỏi nhưng, sẽ ổn nếu ta hỏi cậu một câu chứ?"
"Hả? Ha-haha............. Xin cứ tiếp tục"
Rắc rối thay, sau khi Shidou gật đầu, Natsumi giơ một tay lên và sử dụng bờ môi gợi cảm của cô khi mỉm cười.
"Shidou-kun, cậu có nghĩ.......... Ta đẹp không?"
"HẢ?"
Shidou mở to mắt của mình ra và ngạc nhiên với câu hỏi bất ngờ đó.
Vâng, nếu cậu trả lời cô có đẹp hay không, thì cậu sẽ trả lời có với không một chút do dự. Không có gì để nghi ngờ về việc này cả.
Nhưng, tại sao Natsumi lại hỏi câu hỏi này........... Cậu cũng không biết nữa. Hay có ẩn ý gì trong đó chăng? Khi cậu bắt đầu nghĩ như vậy, cậu càng cảm thấy khó để trả lời hơn.
『Shidou, anh đang làm gì vậy. Nếu anh chần chừ quá lâu, Natsumi có thể sẽ thấy khó chịu đấy?』
Giọng nói đầy lo lắng của Kotori thoảng qua tai Shidou.
Đúng như vậy, điều Kotori nói là đúng. Sau khi Shidou đã đủ vững vàng về ý chí của mình, cậu mở miệng nói trước với Natsumi.
"A-aah................Tôi nghĩ cô thực sự rất đẹp!"
"Quả đúng như ta mong đợi!"
Biểu hiện của Natsumi ngay lập tức trở nên đầy sức sống, và cô vui vẻ xoay mình một vòng với hai tay đang đặt lên trên đôi má.
"Này, này, Shidou-kun. Đặc biệt hơn? Cậu nghĩ tôi đẹp ở chỗ đâu nào?"
"Hả? À......Mí mắt cô dài này, và sống mũi cũng thẳng nữa..........."
"Ừm ừm!"
"Và, vóc dáng cô khá cao ráo đồng thời lại vô cùng mảnh mai, và càng nhìn càng thấy nó thật sự là quá tuyệt vời......."
"Còn gì nữa, còn gì nữa!?"
"Hơn nữa, mái tóc dài thướt tha của cô bóng mượt vô cùng......."
"Phải! Cậu hiểu ta lắm đấy! Quả nhiên là Shidou-kun rất dúng ý ta!!"
Sau khi Natsumi thốt lên rồi ôm lấy Shidou thật chặt. Bị bộ ngực to lớn và mềm mại ấy đè lên thân mình khiến má cậu bắt đầu ửng hồng lên.
Natsumi chẳng hề để ý đến nó mà vẫn tiếp tục ôm Shidou trong một niềm hạnh phúc mãnh liệt.
Nhưng, đột ngột, khi cậu thấy tâm trạng hạnh phúc ấy của cô bỗng nhiên ngưng lại, cậu băn khoăn điều gì đó đã khiến vẻ mặt Natsumi nhuộm màu cô độc, và lúc ấy, cô ấy đã nói ra những từ ngữ rất nhẹ nhàng.
".................... Đúng như mong chờ. Ta hiện tại......... rất đẹp.........."
"Hả?"
Shidou nhíu mày lại, điều này có ý nghĩ gì chứ?
Nhưng trước khi Shidou kịp hỏi câu hỏi đó, Natsumi đã quay lại.
"A-raa...............?"
"...................?"
Bầu trời đã nhuộm đỏ với màu hoàng hôn. Song ở trong nó, có vài chiếc bóng đen mập mờ với những thiết bị máy móc bao quanh.
"AST........!"
Đúng vậy. Đội diệt trừ Tinh linh của JGDSF. Có mục tiêu là tiêu diệt các Tinh linh, họ là một tổ chức có mục tiêu hoàn toàn trái ngược với
Nhưng, khi Shidou nheo mày lại. Đội hình chữ V của AST được sử dụng trên bầu trời. Và trong đó, có thể nhìn thấy được người đi tiên phong là Origami.
"Shidou-kun cậu biết về AST sao?
"À-----!"
Bị Natsumi hỏi, Shidou giật nảy mình. Có lẽ, cậu lại thốt ra những điều không cần thiết rồi.
Nhưng, Natsumi không bận tâm lắm và nhẹ nhàng xoa đầu cậu như để khen ngợi một đứa trẻ.
"Cậu quả thật là hiểu biết lắm đấy. Ngoan lắm ngoan lắm."
"Ha-haha.....Cảm ơn cô "
Cô ấy đúng là một Tinh linh hơi bị hâm một chút. Shidou cười gượng khi đáp lại.
Tuy nhiên, cậu không đủ thời gian để nán lại đó quá lâu. AST đang đến vậy điều đó có nghĩa là.........
『 Shidou! Chạy mau! 』
"........!"
Cùng lúc với tiếng hét của Kotori vang trong tai phải của cậu, thì cậu đã nhận thấy có các tia sáng từ bầu trời, một số lượng lớn tên lửa đang dội thẳng xuống chỗ Shidou và Natsumi.
"U-uwah............!"
Hét lên theo phản xạ, cậu hơi co mình lại. Nhưng, không như Shidou, Natsumi vẫn rất bình tĩnh và nở một nụ cười trước khi giơ cao tay phải của mình lên và hô lớn.
"——Vậy, đã đến lúc mi làm việc của mình rồi, "
Trong lúc Natsumi nói vậy, một cây chổi xuất hiện từ trong không gian và được đặt vào tay của Natsumi. Mặc dù nó mang hình dáng của một cây chổi, nó có một thứ kim loại hay một viên đá quí được gắn ở trên đỉnh, và tỏa một thứ ánh sáng lấp lánh đầy huyền ảo.
Có lẽ—— nó chính là một thiên sứ. Một vũ khí có sức mạnh tuyệt đối mà Tinh linh nắm giữ.
Natsumi sử dụng cây chổi làm nó bay một vòng trước khi đặt nó xuống nền đất. Và khi cô ấy làm vậy, đỉnh của cây chổi mở ra và phát ra một thứ ánh sáng rực rỡ như muốn phản lại ánh chiều tà của bầu trời.
Chỉ trong nháy mắt ------
♦Pon♦ Một âm thanh hơi nhộn được phát ra và biến tất cả những quả tên lửa đang lao về Natsumi và Shidou thành những củ cà rốt.
"Hả.....?"
Vẫn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra, Sau khi Shidou mở mắt ti hí, những củ cà rốt hình tên lửa rơi xuống mặt đất và phát nổ! Âm thanh của vụ nổ này cũng hài hước y như thể nó được dụng lên từ một bộ Manga hài hước nào đó.
"Lúc này, là........."
"Đợi chút xíu nha, Shidou-kun."
Sau khi Natsumi nói xong, cô ấy ngồi lên chiếc chổi trước sự kinh ngạc của Shidou, và bay lên bầu trời.
"..................! Cô ra đang tới kìa! Khai hỏa!"
Đội trưởng hướng dẫn mọi người trong đội để đáp trả lại. Những pháp sư được dàn quân từ khắp bầu trời cùng lúc nổ súng và một số lượng lớn viên đạn bắt đầu bay rải rác về phía Natsumi.
Tuy nhiên, Natsumi không hề có chút hoảng sợ nào và bay lòng vòng với cay chổi như thể chúng đã khiến cô có sự lạc thú. Và cô lại một lần nữa kích hoạt đỉnh của cây chổi và nó lại phát ra một ánh sáng lấp lánh đến rực rỡ. Ánh sáng tỏa ra, không chỉ bao bọc lấy những quả tên lửa được phóng ra mà cả những thành viên của đội AST.
Cô ấy làm vậy chỉ trong nháy mắt.
"Cái.......cái gì thế này...........!?"
Lúc đó, không chỉ tên lửa mà kể cả những thành viên của AST đều bị bọc trong lớp ánh sáng đó và ngay lập tức bị biến đổi hoàn toàn thành những thứ khác.
Thỏ, những chú cún, có cả gấu trúc. họ đều bị biến đổi thành những con vật rất dễ thương.
"Ufufu, mọi người đều dễ thương như vậy có phải hay hơn không nào?"
Natsumi nói vậy trong khi cô mỉm cười, cô lượn một vòng trên bầu trời và bay trở về với Shidou. Các thành viên AST vẫn ở yên đó trên bầu trời với cái hình thái hết sức buồn cười đó nhưng, họ đã bị xáo trộn bởi cái tình huông đột ngột này, và tạm thời họ không thể nhận được lệnh gì nữa.
"Okay, giờ xong rồi. Ta nghĩ đây là cơ hội tốt để đi đến một nơi mà những người đó không thể theo ta được, nhưng mà................Shidou-kun có muốn đi với ta không?"
"Hả......... Liệu có ổn không vậy?"
"Đương nhiên là ổn rồi.—— Chỉ cần cậu tiếp tục khen gợi Onee-san này nhiều hơn thôi."
Natsumi thực hiện một cử chỉ vô cùng dễ thương và nháy mắt với cậu.
Nhưng—— Vào lúc đó. Từ trên bầu trời, một người nào đó đã phóng một qủa tên lửa cà rốt hướng thẳng đến chỗ hai người họ đang đứng và, một tiếng nổ hài hước lại tiếp tục phát ra.
"Uwah..........!"
Nó có một hỏa lực mạnh thật nhưng mà chẳng thể sánh bằng được với những quả tên lửa lúc ban đầu. Có lẽ vì nó nổ ở một khoảng cách khá gần mà một đám mây bụi mù mịt đã tỏa ra. Bụi phủ mờ khiến cậu không thể nhìn thấy gì trong một lúc.
Và sau đó.
"Fu........fu....., hắt xì!"
Có lẽ hạt bụi nào đó đã bay vào mũi cô ấy, khiến Natsumi hắt xì một tiếng thật to.
Shidou cảm nhân thấy một ánh sáng gì đó lấp lé ở trước mặt mình qua con mắt vẫn đang ti hí của cậu. Đúng, có lẽ, chính Natsumi là người đã phát ra ánh sáng đó vậy.
Và sau khi cậu thấy ánh sáng đó dần tan biến đi, cậu cố gắng hé đôi mắt của mình ra để nhìn thêm một lần nữa.
"Hn....................."
Shidou dụi mắt mình và cố gắng bằng mọi cách để mở đôi mắt đang ti hí ấy ra.
Cùng với lúc đó, từ chiếc Incam ở tai phải của cậu, vang lên một tiếng chuông cảnh báo.
『Shidou! Cẩn thận! Mức độ tâm trạng của Natsumi đang suy giảm một cách trầm trọng đấy!』
"——Eh?"
Shidou nhướn lông mày lên khi nghe thấy những gì Kotori nói. Khi cậu làm vậy. Đám mây bụi đang bao trùm xung quanh cũng dần tan đi và cậu có thể nhìn thấy Natsumi đang phát ra những tia sáng le lói ở bên trong đó.
Cho một lý do nào đó, Natsumi bỗng đỏ mặt và nhìn Shidou với cái nhìn đầy căm ghét.
"...................Ngươi đã thấy rồi sao?"
Ánh nhìn Natsumi trở nên sắc bén hơn bao giờ hết khi nhìn thẳng về Shidou mà rít lên những tiếng lầm bầm gì đó. Hoàn toàn khác hẳn so với trước nãy. Đối mặt sự thay đổi đột ngột của Natsumi mà lúc nãy vẫn còn rất đỗi vui vẻ, Shidou chỉ còn biết nhướng mày nhìn trong nỗi hoang mang.
"Nhì-nhìn thấy cái gì cơ..................?
"Đừng có giả ngu! Ngươi đã thấy ta ban nãy............!"
Natsumi nghiến răng khi nói, cô ấy lại cưỡi lên cây chổi mà cô đang cầm và bay lên trên bầu trời
"Ngươi đã thấy rồi sao, ta tuyệt đối không thể để nó kết thúc đơn giản như vậy được..............! Hãy nhớ cho kỹ. Ta sẽ hủy diệt toàn bộ cuộc sống của mi............!"
Nói vậy. Và Natsumi chỉ ngón tay thẳng vào Shidou rồi—— biến mất hút vào phía bên kia của bầu trời với một tốc độ khủng khiếp.
"!Ả ta đang chạy kìa! Đuổi theo mau!"
Giọng nói của đội trưởng AST vang lên trên bầu trời. Khi cậu nhìn lại, thì tất cả những thành viên AST đã trờ lại hình dạng bình thường từ lúc nào rồi. Họ mở rộng đôi cánh bằng máy của mình, và đuổi theo Natsumi- cô gái đã biến mất trên bầu trời.
"Cái.........Cái gì đã diễn ra vậy.............."
Bị bỏ lại một mình, Shidou mơ màng nhìn lên bầu trời trống rỗng đó.
Quay lại Mở đầu | Trở về Trang chính | Tiến tới Chương 2 |