High School DxD:Tập 2 Life. 1

From Baka-Tsuki
Jump to navigation Jump to search

Life.1 Tôi làm việc như một Ác quỷ[edit]

Phần 1[edit]

Tôi mở mắt ra và cái trần nhà quen thuộc hiện ra trước mặt.

A, thì ra chỉ là một giấc mơ.

Hình như tôi đã có một giấc mơ đẹp diễn ra trong giấc mơ tồi tệ nhất. Nó đẹp lúc ban đầu. Đám cưới của tôi với Hội trưởng mà tôi ngưỡng mộ. Tốt đẹp cho đến lúc đó, nhưng sau đó......

Tim tôi đang đập rất nhanh. Bất cứ ai cũng sẽ như vậy nếu họ có một giấc mơ như thế. Tôi cũng đang thở gấp.

Tôi ngồi dậy và lấy tay quệt mồ hôi trên trán. Oa. Quá nhiều mồ hôi. Tôi bị sốc vì số lượng mồ hôi mình chảy ra.

Cùng lúc ấy, tôi nhận ra mình đang sử dụng cánh tay trái để lau mồ hôi.

Cái cảnh cuối cùng...... con Rồng đỏ đó...... tôi không thể tin được vì có quá nhiều mùi vị kỳ ảo trong đó.

Chẳng có gì bất thường với cánh tay trái đã trở thành cánh tay của một con quái vật vào cuối giấc mơ của tôi.

Nhưng tôi hiểu rằng có cái gì đó đang nằm trong cánh tay này.

Tôi nhìn đồng hồ. Giờ là 4:30 sáng...... vẫn còn hơi sớm.

Tôi hít một hơi sâu và quay trở lại giấc ngủ—. Không, không phải thế!

Tôi nhớ ra rồi! Đã đến giờ! Tôi ra khỏi giường và chuẩn bị.

Khi tôi nhìn ra ngoài cửa sổ, có một mái tóc tuyệt đẹp màu đỏ, Hội trưởng Rias Gremory mặc một chiếc áo màu đỏ và đang đứng ở cổng.

Chị ấy là đàn chị và là thần tượng của trường tôi. Chị ấy cũng là Hội trưởng của Hội Nghiên Cứu Huyền Bí mà tôi đang tham gia, và danh tính thực sự là một Ác quỷ.

Chị ấy nhìn tôi với đôi mắt màu xanh biết sau khi nhận ra tôi đang nhìn mình.

——Nhanh lên.

Chị ấy mấp máy đôi môi của mình trong khi mỉm cười.

"Em xuống ngay!"

Tôi thay áo ngay lập tức, và rời khỏi phòng để tập luyện buổi sáng.

Phần 2[edit]

“Ze~ha~, ze~ha~.”

"Này, đừng chạy thảm hại thế. Hoặc là tôi sẽ thêm 10 vòng nữa đấy."

Tôi đang chạy trong khu dân cư trong khi thở dốc.

Hội trưởng đang đạp xe đạp đằng sau hối thúc tôi không chút do dự. Chị ấy luôn luôn nghiêm khắc như thế.

Khoảng một tháng trước, tôi là một con người tình cờ được hồi sinh thành Ác quỷ. Tôi đã trở thành thuộc hạ của Rias Gremory-sama.

Quỷ được triệu tập bởi con người, sau đó thực hiện mong muốn của họ để đổi lấy phần thưởng từ họ. Họ làm những việc đó như công việc hàng ngày. Hội trưởng cũng không ngoại lệ.

Tôi đã làm việc hàng ngày như một bầy tôi của Hội trưởng và đang tiến bước đến mục tiêu của mình, một bước tại thời điểm này.

Mục tiêu của tôi là gì? Hiển nhiên là điều đó!

"Mình sẽ trở thành Vua-Harem...... ze~ha~......”

Những lời đó vuột ra khỏi miệng tôi trong khi tôi đang chạy.

"Đúng vậy, và cậu cần phải bắt đầu từ những bài tập cơ bản hàng ngày. Cậu sẽ mạnh hơn, từng chút từng chút một."

Vâng, Hội trưởng. Em biết điều đó.

Tôi hiện đang là một Ác quỷ tập sự, nhưng nếu có thành tích và được thăng cấp thì tôi có thể được phong tước quý tộc. Nếu điều đó xảy ra, tôi có thể có thuộc hạ của riêng mình giống như Hội trưởng. Đúng thế! Tôi sẽ biến rất nhiều cô gái thành người hầu của tôi, và sẽ làm cho giấc mơ của mình trở thành sự thật!

Vì lẽ đó, tôi cần phải mạnh mẽ hơn giống như Hội trưởng nói. Sức mạnh là tuyệt đối trong thế giới Quỷ. Đơn giản là chỉ cần mạnh, bạn có thể dễ dàng hướng tới mục tiêu cao hơn.

À, bạn có thể thăng tiến với kiến thức, kỹ năng giao dịch, và các kỹ năng khác, nhưng tôi không có tài năng trong kỹ năng nào vào thời điểm này.

Nên không có gì để bắt đầu ngoại trừ việc tôi phải tăng sức chịu đựng của mình. Đó là lý do tôi phải tập luyện mỗi ngày.

Nhưng Hội trưởng là một huấn luyện viên nghiêm khắc.

"Một thuộc hạ yếu đuối là điều tôi không thể tha thứ."

Nên chị ấy không thể hiện chút thương xót nào cho bài tập buổi sáng của tôi.

Chị ấy bắt tôi chạy ma-ra-tông ít nhất 20km, và sau đó bắt tôi chạy ngắn hơn 100 lần. Chị ấy cũng cho tôi tập các bài luyện tập cơ bắp khác nhau đến nỗi tôi không muốn đếm có bao nhiêu bài trong số các bài tập mà tôi đã làm.

Quỷ là loài giải phóng sức mạnh vào ban đêm. Tôi nghĩ rằng tập vào ban đêm tốt hơn là vào buổi sáng, nhưng dường như không phải trường hợp này. Theo Hội trưởng, luyện tập dưới ánh sáng mặt trời làm chúng tôi yếu đi sẽ làm tinh thần chúng tôi mạnh mẽ hơn.

Tôi bị đau cơ bắp mỗi ngày, nhưng việc luyện tập thường xuyên một cách điên cuồng làm nó không còn đau như lúc đầu.

Gần đây, tôi đã có thể làm nó khá dễ dàng. Đó là một bằng chứng cho thấy tôi đã tiến bộ hằng ngày. Cuối cùng, tôi có thể ở một trạng thái thoải mái trong lớp học giáo dục thể chất. Kỷ lục chạy nước rút của tôi đã được rút ngắn, và không còn mệt mỏi khi chạy đường dài nữa.

"Haahaa......"

Tôi ngừng chạy khi đến đích đến là công viên. Tôi đổ mồ hôi khắp người......

"Làm tốt lắm. Bây giờ, chúng ta sẽ chuyển sang bài chạy ngắn."

Nụ cười của Hội trưởng Ác quỷ thật rực rỡ.

Phần 3[edit]

"Khả năng của cậu chỉ có thể phát huy khi cơ bản của cậu được nâng cao."

"Vâng...... 65......"

Tôi bắt đầu hít đất tại công viên sau khi hoàn thành chặng đua buổi sáng và chạy ngắn.

Hội trưởng đang ngồi trên lưng tôi. Cảm giác cái mông mềm mại của chị ấy thật tuyệt vời, nhưng tôi không có thời gian để tận hưởng nó vì tay tôi đang khóc trong đau đớn.

Không, thực sự cảm giác mông của chị ấy rất tuyệt!

BỐP!

"Á!"

Tôi bị Hội trưởng đánh vào mông...... Tiếng nói thoát ra khỏi miệng tôi. Tôi không phải là người thích bị hành hạ đâu......

"Cậu đang có những suy nghĩ đen tối. Sự chuyển động hông của cậu thật dâm đãng."

"...... Đ-Đó là...... 68...... N-Nghĩ tới việc chị đang ngồi trên em...... 69...... đang làm cho sợi dây cương của em căng hết cỡ...... 70!"

"Nói chuyện trong khi hít đất. Cậu dường như đã khỏe hơn, Ise. Tôi có nên thêm một trăm lần nữa không?"

Hội trưởng nói điều không thể trong khi mỉm cười. Tôi sẽ chết. Tôi sẽ ở trong trạng thái gần chết từ sáng sớm nếu điều đó xảy ra.

"Ừm, chắc em ấy cũng gần đến rồi......"

"Hả? Ai đến?"

Khi hỏi chị ấy, tôi nghe thấy một giọng nói quen thuộc nói, "Xin lỗi".

Tôi nhìn về hướng tiếng nói phát ra khi ở trong tư thế hít đất——.

"Ise-san, Hội trưởng! Em xin lỗi vì đến trễ...... Úi da!"

Cô gái tóc vàng—Asia, lại vấp ngã.



"Ise-san, đây là trà của cậu."

"V-Vâng, cảm ơn."

Tôi đang nghỉ ngơi trong khi nhấm nháp trà do Asia mang đến. Sau đó, tôi đã luyện tập bụng và lưng của mình, do đó hầu như toàn bộ cơ thể tôi đều bị đau.

"Asia, tại sao cậu lại ở đây?"

Khi tôi hỏi, má của cô gái xinh đẹp tóc vàng ửng đỏ.

"Mình nghe nói rằng Ise-san và Hội trưởng đang làm luyện tập ở đây mỗi buổi sáng...... Nên mình cũng muốn được giúp đỡ Ise-san. Mặc dù hôm nay mình chỉ có thể chuẩn bị trà."

Asia...... Cậu là một cô gái tuyệt vời! Tớ rất cảm động!

"Ư ư ư, Asia! Tớ xúc động sâu sắc bởi sự tử tế của cậu! Aaa, tớ không bao giờ nghĩ sẽ có ngày có một cô gái nói điều đó với mình!"

Tôi uống trà trong khi khóc với niềm vui sướng.

Asia, một cựu nữ tu có mái tóc vàng và đôi mắt màu xanh lục. "Cựu" có nghĩa là cô không phải là một nữ tu nữa. Bây giờ cô ấy là một Ác quỷ của nhóm Gremory.

Tháng trước, cô ấy đã tham gia vào một sự kiện đặc biệt, và kết quả là cô ấy đã bị một Thiên thần Sa ngã giết. Asia đã chết, nhưng nhờ vào sức mạnh của Hội trưởng, cô ấy đã được hồi sinh thành một Ác quỷ và ở cùng với chúng tôi.

Ngoài ra, các Thiên thần Sa ngã là những Thiên thần tàn ác được đề cập trong kinh thánh và tiểu thuyết. Đặc điểm của chúng là đôi cánh đen, tôi nghĩ vậy.

Chúng là kẻ thù của Quỷ và luôn luôn chiến đấu với họ. Tháng trước, tôi cũng đã tham gia vào cuộc chiến. Lần đó, tôi nhận ra rằng mình yếu đuối đến thế nào, vì vậy tôi bắt đầu luyện tập như thế này để trở nên mạnh mẽ hơn. Tôi không muốn Asia phải trải qua nỗi đau đó lần nữa.

Và chủ nhân của chúng tôi, Hội trưởng, dường như đang suy nghĩ về một cái gì đó trong khi uống trà.

"Có chuyện gì vậy, Hội trưởng?"

Khi tôi hỏi, chị ấy tỉnh trí lại và ho một tiếng.

"Không, không có gì. Hơn nữa, đây là thời điểm tốt. Tôi quyết định làm nó ngày hôm nay, vì vậy bây giờ chúng ta hãy trở về nhà của cậu."

Hả? Tại sao? Nhà mình? Thời điểm tốt? Chúng ta sẽ làm gì ở nhà tôi?

"Giờ này chắc hành lý cũng đã đến rồi."

Tôi sẽ biết những gì chị ấy nói có nghĩa gì sau 10 phút nữa.

Phần 4[edit]

"...... Đ-Đây là?"

Lông mày tôi co giật sau khi nhìn thấy mấy cái thùng được đặt trước cổng nhà mình.

Đây là cái gì? Mấy cái thùng này thậm chí không có tên của người gửi. Tôi có một cảm giác bí ẩn về việc này. Không có bất kỳ quả bom nào bên trong chúng phải không......?

Hội trưởng nói khi tôi đang có một khuôn mặt bối rối.

"Bây giờ, Ise. Hãy mang chúng vào phòng."

"Hả? Mang? Em phải mang những thứ này...... vào nhà của em?"

"Phải, đây là đồ của Asia. Mang vác là việc một người đàn ông nên làm, phải không?"

A—

"Đây là đồ của Asia?"

Tôi bị sốc nặng, nhưng Hội trưởng sau đó nói một điều thậm chí còn gây sốc hơn.

"Phải, từ hôm nay, Asia sẽ sống trong nhà của cậu."



Cuộc họp gia đình——.

Trong số tất cả các cuộc họp nổi tiếng, hội nghị, và hội đồng thế giới, nó nằm ở vị trí hàng đầu của các cuộc đàm phán.

Lời nói của cha mẹ, những người nắm giữ quyền hành, là yếu tố quan trọng trong việc quyết định kết quả. Cách thương lượng của những đứa con chúng tôi sẽ là chìa khóa cho mọi việc.

Nhưng cha mẹ tôi, những người được cho là có quyền hành đang cúi đầu khi ở trước mặt Hội trưởng.

Có lẽ vì đôi mắt Hội trưởng, có sức mạnh không thể nhìn thấy được bằng mắt thường, đang làm cho họ hành động như vậy.

"Thưa mẹ, thưa cha, theo tình hình này, cha mẹ sẽ cho phép Asia Argento ở lại đây chứ?"

Hội trưởng đưa ra lời đề nghị táo bạo đến cha mẹ tôi trong khi nói một cách thanh lịch và vui vẻ.

Hai người thì thầm với nhau trong khi nhìn chằm chằm vào Asia.

...... Ơ, họ cũng đang nhìn tôi.

Cha tôi ho một tiếng và hỏi Asia.

"Asia......-san, đúng không?"

"Vâng, thưa cha của Ise-san."

Asia phản ứng lại với một khuôn mặt lo lắng.

"C-Cha...... Khụ...... Tôi không biết làm sao, nhưng có hai cô gái nước ngoài xinh đẹp gọi tôi là "Cha" nhiều lần chắc đã rung một hồi chuông đến trái tim tôi...... một cách tốt đẹp."

Có vẻ như cha tôi đang dạt dào cảm xúc.

Được hai cô gái xinh đẹp trẻ trung gọi là "Cha" rõ ràng đã làm cho ông ấy hạnh phúc.

Thậm chí tôi cũng tin chắc rằng mình sẽ mê tít nếu có hai cô gái xinh đẹp gọi tôi là "Anh hai"

"Ba nó à!"

Mẹ thúc vào cha. Cha tôi định thần lại.

"A... E hèm! Dù cho cháu muốn ở lại đây, thằng con trai ngu ngốc của hai bác là một hiện thân của ham muốn biến thái trong ngôi nhà này. Thật không may, nhưng để cho cháu ở trong một ngôi nhà chỉ có một người con gái là không tốt? Nếu có điều gì xảy ra, bác sẽ lấy làm xấu hổ."

Người cha chết tiệt này không hề giữ ý cho con trai của mình. Và hiện thân của ham muốn biến thái...... tôi cảm thấy tồi tệ bởi vì ông ấy không cần phải đi xa đến vậy.

Nhưng những gì cha tôi nói là hợp lý, có ổn không nếu để cô ấy ở trong một ngôi nhà chỉ có một người con gái. Thậm chí mẹ tôi bên cạnh cũng đồng tình với việc đó, nói "Phải, đúng thế".

Nếu một cô gái tóc vàng xinh đẹp ở với người có nhiều ham muốn biến thái như tôi, bạn sẽ không biết chuyện gì có thể xảy ra. Nó sẽ trở thành một vấn đề toàn cầu. Cha mẹ tôi có lẽ muốn nói vậy.

Nhưng tôi sẽ không làm bất cứ điều gì đâu! Tôi thật sự không có bất kỳ sự tin tưởng nào à......

Ngoài ra, tôi không thể nói với họ rằng Asia và tôi là Quỷ, và Asia đã bị sử dụng bởi một Thiên thần Sa ngã. Ngay cả khi tôi có nói với họ, họ cũng không tin tôi, và sẽ tốt hơn nếu cha và mẹ không dính líu gì với Quỷ.

Chúng tôi đã lược bỏ rất nhiều khi giải thích tình hình cho họ với cả những thứ được thêm vào trong đó.

Hội trưởng dường như không bị ảnh hưởng bởi sự từ chối của cha mẹ tôi và tiếp tục thương lượng với một nụ cười.

"Vậy thì thế nào nếu như Asia trở thành con gái của hai bác?"

C-Chị có ý gì với những từ thâm thúy đó...... Hội trưởng......?

"Ý cháu là gì?"

"Thưa cha, Asia tin tưởng Ise nhiều. Rất nhiều. Cũng giống như đối với con vậy. Ise thiếu một chút thông minh và rất trung thực, nhưng em ấy không phải là một kẻ ngốc. Thay vào đó, em ấy có một linh hồn rực cháy sẽ tiến đến bất kỳ trở ngại nào và cố gắng để vượt qua nó. Cả Asia và con đã rút ra điều đó từ Ise. Đặc biệt là Asia. Đúng không, Asia?"

"V-Vâng! Ise-san đã cứu cháu bằng cách mạo hiểm cuộc sống của mình. Cậu ấy là vị cứu tinh của cháu. Cậu ấy cũng giúp cháu rất nhiều ở trường. Ngay cả trong lớp, cậu ấy......"

Sau đó, Asia bắt đầu giải thích làm thế nào tôi giúp cô ấy hạnh phúc ở trường mỗi ngày trong khi nở một nụ cười lớn.

Cô ấy thậm chí còn nói với họ những điều nhỏ nhặt và thổi phồng nó lên.

Ư...... tôi cảm thấy quá xấu hổ đến nỗi muốn chạy trốn khỏi đây.

Cha mẹ tôi như thể, "Ồ, Ise của chúng ta đã làm thế sao?" Và "Nó có ích cho người khác", và có vẻ như họ không hài lòng với những gì được nghe. Chậc, bất cứ bậc phụ huynh nào cũng phải hạnh phúc nếu con cái họ được khen ngợi chứ.

Rồi Hội trưởng tung ra cú đấm cuối cùng.

"Thế còn việc xem đây như là một cuộc dạy dỗ làm cô dâu thì sao?"

[Cô dâu!?]

Cái gì vậy!? Cha, mẹ và tôi hét rất to. Asia ngơ ngác và có một cái nhìn bối rối.

Nước mắt.

Rồi có rất nhiều nước mắt chảy ra khỏi mắt của cha. Ông nói sau khi lau nước mắt.

"...... Từ khi Ise thành thế này, bác đã chắc chắn rằng mình sẽ không bao giờ được nhìn thấy cháu mình. Bác đã luôn luôn chán nản khi phải lo lắng về việc Ise sẽ sống một mình sau khi bác đã già......"

Cái gì...... Cha tôi đột nhiên bắt đầu nói suy nghĩ của mình...... Hơn nữa, cái tương lai vô trách nhiệm mà cha đã vẽ ra cho con trai mình là sao?

Mẹ tôi đang lau nước mắt bên cạnh. Chờ đã, mẹ cũng đang khóc sao!?

"Bác cũng nghĩ rằng Ise sẽ không bao giờ có được một cô dâu. Bởi vì nó là Ise. Đứa con trai ngu ngốc. Bác đã cố gắng dạy bảo nó để nó sẽ không trở thành sự xấu hổ trong xã hội, nhưng tất cả hóa ra là vô ích kể từ khi nó trở thành thế này. Nếu có thể quay lại quá khứ, bác sẽ thuyết phục bản thân lúc trẻ của mình. Bằng cách nói rằng: "Hãy cẩn thận vì con trai của cô sẽ biến thành một đứa con không ra gì, một đứa giấu DVD người lớn bên trong hộp mô hình nhựa để trong tủ của nó."

Á á á! Chỗ giấu đồ bí mật của tôi! Sao mẹ lại biết!?

Cha tôi cầm tay của Asia.

"Asia-san! Nó là một thằng con trai vô tích sự như thế đấy, nhưng bác có thể giao nó cho cháu không?"

"Bác sai rồi......, Ise-san không phải là người vô tích sự. Cậu ấy là một người rất tuyệt vời."

Asia không hề nhận ra những gì cha tôi đang hướng đến, và mỉm cười.

Mẹ tôi, người đã nhìn thấy điều đó, gục ngã bằng cách khóc thành tiếng. Cái gì đây? Tôi đang xem vở tuồng gì thế này?

"Rias-san! Hai bác sẽ chăm sóc Asia Argento-san ở ngôi nhà này!"

Hội trưởng mỉm cười sau khi nghe cha chấp thuận.

"Cảm ơn rất nhiều, thưa cha. Ise. Tôi sẽ để cậu chăm sóc của Asia từ bây giờ. Asia, em sẽ được ở với Ise trong nhà của cậu ấy. Vậy nên đừng vô lễ và hãy hòa thuận với cha mẹ của Ise nhé."

"Có thực sự ổn không? Nó sẽ không...... là một gánh nặng...... nếu em ở lại......?"

Hội trưởng nói với Asia đang ngại ngùng.

"Để làm quen với nền văn hóa và lối sống của Nhật Bản, tốt nhất là ở cùng với những người trong đất nước này. Khi tôi hỏi, "Em muốn sống nhiều nhất với ai trong số các thành viên Hội chúng tôi?", em đã nói Ise mà không có chút do dự, phải không?"

Ô tôi hiểu, vậy đó là lý do. Asia đang ở chỗ của Hội trưởng Rias. Cô ấy mượn một căn phòng trong khu trường học cũ của tôi.

"V-Vâng. Em thực sự đã nói vậy, nhưng...... "

"Không sao, Asia-san! Hãy làm quen với Nhật Bản tại nhà chúng tôi! Cháu có thể ở lại đây vĩnh viễn cũng được!"

Cha, cha thực sự định cố gắng biến Asia thành vợ con à......

"Thấy chưa, thậm chí cha cũng nói thế."

Asia đang ngại ngùng cuối cùng đã mỉm cười khi cô ấy nhìn thấy Hội trưởng cười.

"Em hiểu, Hội trưởng. Có những điều em không hiểu hoàn toàn, nhưng hãy quan tâm đến mình, Ise-san, thưa cha, thưa mẹ."

...... Cậu đã bị lừa dối hoàn toàn, cả cha và mẹ...... Chắc chắn, điều về "cô dâu" là một cú đánh hoàn hảo đối với họ......

Như thế, nó đã được quyết định rằng Asia sẽ sống chung với tôi dưới cùng một mái nhà.

"...... Cô dâu à."

Tôi đã rất lo lắng vì Hội trưởng đã có một khuôn mặt u buồn vào thời điểm đó.

Phần 5[edit]

Vài ngày sau kể từ khi Asia bắt đầu sống tại nhà tôi.

"Thời tiết ngày hôm nay thật tốt. Ise-san, chúng ta sẽ chơi bóng mềm trong giờ giáo dục thể chất hôm nay. Đây là lần đầu tiên của mình, nên mình rất háo hức."

Asia đang đi về phía trường học một cách vui vẻ. Tôi đang đi bên cạnh cô ấy.

Tôi không bao giờ nghĩ rằng có ngày mình có thể đi bộ đến trường mỗi ngày với một người đẹp.

Những học sinh đi đến trường giống chúng tôi đang nhìn với ánh mắt dữ dội.

"Tại sao Asia-san lại đi từ cùng một hướng như Hyoudou......"

"Không thể nào...... Chuyện gì đang diễn ra......?"

"Nó là một sai lầm, không chỉ Rias-oneesama, giờ là cả Asia-san......"

Cứ như thế, tôi có thể nghe thấy những tiếng la hét từ các học sinh khác. Phải, điều đó là tự nhiên thôi. Tình huống này dường như là không thể với bất cứ ai biết về tôi.

Tôi, người chỉ là một học sinh không nổi tiếng biến thái, bây giờ bất ngờ đi cùng với các thần tượng của trường. Tôi cũng đi đến trường với cô học sinh tóc vàng mới mỗi ngày, người được tất cả mọi người bàn tán kể từ khi cô đến. Từ góc nhìn của người khác, đây là một tình huống không thể tin được.

Đã có vài nam sinh đã tỏ tình với Asia vì họ nghĩ, "Nếu Hyoudou có thể, vậy thì tôi cũng!", Nhưng họ đã bị từ chối ngay lập tức.

Do đó, có một số người đã có ác cảm với tôi. Ngay cả bây giờ, vẫn có những người nhìn tôi bằng ánh mắt đầy thù hận.

Người khác thì nghĩ rằng tôi đang chơi đùa với cơ thể của các người đẹp. Mặc dù nó không đơn giản như họ nghĩ, nhưng không sao.

Hê hê. Chuyện này thú vị theo cách riêng của nó. Dù cho đó là một sự hiểu lầm, họ nghĩ rằng tôi nổi tiếng với các cô gái. Ồ phải! Đúng vậy! Hãy ghen tị với tôi đi, các chàng trai!

Tôi vẫn sẽ lên cao hơn nữa! A ha ha ha ha!

"Có cái gì buồn cười sao?"

Ô. Asia lo lắng nhìn tôi. Khi khuôn mặt của một cô gái đẹp ngay trước mặt tôi, nó làm tôi đỏ mặt...... Có vẻ tôi vẫn còn non lắm.

"K-Không, không có gì. Ngoài ra Asia, có bất kỳ vấn đề nào ở trường không? Cậu có hòa thuận với các cô gái khác không?"

Đó là những điều tôi quan tâm nhất.

Một cựu nữ tu vừa chuyển đến trường chúng tôi. Vì lối sống của cô khác xa chúng tôi, cô ấy có thể cảm thấy bị lạc lõng trong đời sống học đường.

Vào những lúc như thế, tôi chắc chắn phải giúp cô ấy, tuy nhiên điều quan trọng nhất là cô phải được trợ giúp bởi các cô gái khác. Tôi nghĩ cô ấy khá hòa thuận với những cô gái thuộc Hội Nghiên Cứu Huyền Bí, nhưng tôi đang lo ngại về sự tiếp xúc của cô với các bạn học khác. Tôi không nghĩ là cô ấy bị bắt nạt do chưa quen với lối sống này...... Nhưng tôi không thể ngăn mình thôi lo lắng về nó.

Không có gì xảy ra trong tầm nhìn của tôi, nhưng cô ấy có thể bị bắt nạt khi tôi không có ở đó.

Tuy nhiên Asia nở một nụ cười từ tận đáy lòng khiến tôi trúc bỏ nổi lo của mình về cô ấy.

"Mọi người đều rất đối xử tốt với mình. Họ đang dạy mình rất nhiều thứ để mình làm quen với Nhật Bản. Mình cũng đã có rất nhiều bạn. Mình cũng đã được mời đi mua sắm với họ."

Thật là tốt. Có vẻ như mối quan hệ với các bạn cùng lớp đang tiến triển tốt. Bây giờ thì một trong những nổi lo của tôi đã biến mất.

Trong khi nói về chuyện đó, chúng tôi đã đến trường, và đi về phía lớp học.

Bây giờ vấn đề cuộc sống học đường của Asia đã được giải quyết, vấn đề còn lại là-

"Asia-chan! Chào buổi sáng!"

"Chào buổi sáng, Asia-san. Mái tóc vàng của cậu hôm nay cũng thật tỏa sáng."

Ngay khi chúng tôi vào lớp học, tên sư cọ Matsuda, và tên đeo kính Motohama, đến gần Asia. Hai thằng bạn thân của tôi. Họ là hai tên nổi tiếng biến thái, cùng với tôi.

"Chào buổi sáng Matsuda-san, Motohama-san."

Hai người họ xúc động sau khi được Asia chào hỏi.

"Đây là điều đó, phải không, Motohama-kun?"

"Đúng vậy, Matsuda-kun. Được chào hỏi bởi một người đẹp nói "Chào buổi sáng" đã ban sức sống cho chúng ta vào buổi sáng."

...... Giống như thường lệ, bọn nó cảm thấy hạnh phúc với những điều nhỏ nhặt. Nhưng cho đến gần đây có lẽ tôi đã giống như bọn nó.

Hê hê hê, có được nhiều sự tự tin thế này hẳn đã làm thay đổi mọi người—.

BỐP!

"Hự!"

Khi tôi đang hành động điềm tĩnh, Motohama đấm vào bụng tôi.

"C-Cái đó là gì vậy, sư cọ!?"

Tôi cãi lại nhưng hắn vẫn tiếp tục cười và đá chân tôi.

Nó thực sự đau! Thằng ngốc này làm cái gì vậy!?

"Ha ha ha. Ise-kun. Tao đã nghe rồi."

"Nghe cái gì."

"Tao nghe nói rằng mày đi bộ đến trường cùng Asia-chan mỗi ngày, phải không?"

"C-Cái đó thì sao?"

"Nó kỳ lạ. Tại sao? Tại sao hai người lại đến trường từ cùng một hướng? Tao tự hỏi là tại sao?"

Hừm. Tôi không biết hắn ta nghe nó từ đâu, nhưng có vẻ như hắn đã nghe được những tin đồn về tôi và Asia.

Tôi mở miệng và nở một nụ cười dâm đãng. Sau đó nói.

"Nghe này, Matsuda, Motohama. Giữa tao và bọn mày có một bức tường mà hai bọn mày nhất định không thể vượt qua. Điều này không thể khác được."

"M-Mày đang tự hào về cái gì thế!?"

"Đ-Đúng vậy, Ise. Chỉ vì mày được đi cùng với Asia-chan-"

Rồi tôi ra đòn kết thúc. Tôi đưa ra một biểu hiện chiến thắng.

"Tao sống với Asia. Dưới một mái nhà. Phải không, Asia?"

"Vâng. Mình đang được chăm sóc tại nhà của Ise-san."

[!?]

Cả hai đều yên lặng sau khi nhìn thấy Asia trả lời với một nụ cười. Có vẻ như bọn nó không thể nói nên lời.

Ha. A ha ha ha ha! Ha ha ha ha!

Tôi đã thắng! Tôi đã thắng!

"Đó là một lời nói dối!"

Matsuda phủ nhận mạnh mẽ. Hắn thậm chí còn khóc. Đó là những giọt nước mắt ghen tị. A ha ha ha! Khóc đi! Hét lên! Và chết đi!

"K-Không thể nào...... Ise sống chung với một cô gái xinh đẹp tóc vàng dưới một mái nhà......? Không thể được...... luật lệ của thế giới này sẽ sụp đổ mất......"

Motohama chỉnh sửa vị trí cặp kính của mình với bàn tay run rẩy.

Hắn cũng run rẩy mặc dù đang cố giữ bình tĩnh.

"V-Vậy thì mày thậm chí còn được Asia-chan đánh thức vào sáng nay?"

Câu hỏi của Matsuda. Thật đau khổ.

"Asia, hình như tớ đã để cậu phải đánh thức dậy vào sáng nay."

"Bởi vì Ise-san ngủ say quá đấy. Hi hi."

A, Matsuda ngã xuống sàn nhà.

"Cô ấy thậm chí còn đổ đầy bát cơm cho mày......?"

Lần này, đến Motohama hỏi.

"Mẹ cũng khen ngợi rằng cậu là một cô gái chu đáo, Asia."

"Ôi...... cậu đang làm mình đỏ mặt."

Asia đỏ mặt trong khi đặt tay lên má mình.

Tôi nhìn cô ấy với sự tự tin, và nở một nụ cười.

Thấy vậy, ánh mắt Motohama hướng thẳng vào tôi qua cặp kính và có vẻ như sắp rơi những giọt nước mắt bằng máu.

Chà, làm thằng bạn ganh tỵ với tôi quả thật là đáng sợ. Thật vậy, cuộc sống chắc chắn có thể bị đảo lộn với một sự thay đổi duy nhất.

Tỏ ra thân thiết với một người đẹp là đủ cho chàng trai có một cuộc sống hạnh phúc.

Đúng, ngay cả khi tất cả bọn con gái trong lớp đều ghét tôi, tôi cũng không sao miễn là Asia đứng về phía tôi.

A, điều đó không tốt. Mục tiêu của tôi là trở thành quý tộc và một đại Ác quỷ, và rồi biến rất nhiều người đẹp thành thuộc hạ của mình.

Vì vậy tôi phải trở thành một chàng trai mà các cô gái sẽ thích. Nhưng có vẻ như tôi sẽ không thể thân thiết với mấy đứa con gái......

"Mày! Mày thực sự biết rất nhiều cô gái dễ thương, phải không!? Rias-senpai! Akeno-senpai! Họ là những "Hai Đàn Chị Cao Quý" của Học Viện chúng ta, mày biết chứ!? Rồi thần tượng nhỏ bé của trường, Toujou Koneko-chan, và bây giờ người đẹp tóc vàng vừa chuyển đến, Asia-chan! Điều này là sai lầm! Thật không công bằng!"

Matsuda vừa than vãn vừa cúi đầu xuống. Hãy khóc bao nhiêu cũng được, bạn của tôi.

Đúng như cậu ta nói, tôi bắt đầu thân thiết với một số người đẹp thời gian gần đây.

Đặc biệt là Asia, người mà tôi cùng đi đến trường. Và có vẻ như tôi cũng đang được Rias-senpai và Akeno-senpai yêu mến......

Phải. Tôi bây giờ là người chiến thắng trong nhóm. Chắc chắn là thế. Đây có thể là điểm tốt nhất của cuộc đời tôi. Tôi cần phải tận hưởng nó để không hối tiếc sau này.

Trong khi tôi đang suy nghĩ về điều đó, Motohama chỉnh kính của mình một cách bình tĩnh.

"Ise, tao không nghĩ rằng giới thiệu một cô gái cho bọn tao sẽ là một điều xấu. Không, ý tao là, xin vui lòng giới thiệu chúng tao một ai đó. Tao cầu xin mày. Làm ơn."

Motohama nói trong khi đưa khuôn mặt mình lại gần tôi. Hắn nói với một giọng trầm thấp, tuy nhiên nó có cường độ rất mạnh.

Nhưng giới thiệu...... Những người đẹp duy nhất tôi nói chuyện là những người Matsuda vừa đề cập.

Nói cách khác, tôi không có bất kỳ mối quan hệ nào với những cô gái khác. Thay vào đó, họ thậm chí còn không thật sự nghiêm túc với tôi.

Đó là một thực tế khắc nghiệt. Có nghĩa là tôi không có mối quan hệ với các cô gái con người. Các cô gái mà tôi hòa thuận đều là Quỷ...... À, mặc dù là Quỷ, họ đều dễ thương vậy nên nó không phải là vấn đề.

Ừm? Phải, đúng thế. Chà, không có nghĩa là tôi không biết ai cả. Tôi có biết một người.

Tôi lấy điện thoại ra và kiểm tra tên. Đúng, tôi đã có. Cái này chắc không sao.

"Chờ một chút."

Tôi nói hai thằng bạn thân và Asia chờ ở đây một chút, và sau đó đi đến góc phòng để có thể nhận được sự chấp thuận của người đó.

Chúng tôi nói chuyện một vài phút, nhưng có vẻ như người đó đã đồng ý với nó. Tốt rồi.

"À, tao tìm thấy một người đồng ý gặp bọn mày. Người đó cũng sẽ mang bạn bè đến. Đây là số của người mà tao giới thiệu bọn mày đến. Liên hệ với người đó qua mail trước. Bằng cách đó, bọn mày sẽ cảm thấy hạnh phúc hơn."

"Cảm ơn!"

Matsuda, người đã ngã xuống sàn nhà lúc nãy tước lấy điện thoại của tôi.

Này này, thật là một sự thay đổi nhanh chóng! Cho đến một giây trước đó hắn còn khóc, tên này thực là......

Hai người chép số vào điện thoại của họ.

"Cảm ơn rất nhiều, Ise-sama! Tao sẽ không bao giờ quên món nợ này!"

"Vâng, chúng ta hãy làm một cuộc hẹn ba đôi lần tới! Chờ đi! Bọn tao cũng sẽ có bạn gái ngay lập tức!"

Hai người bọn nó nở một nụ cười vui sướng. Có vẻ như bọn nó đang tràn ngập hạnh phúc, hay đúng hơn, bên trong đầu bọn nó đang tưng bừng phấn khởi.

"Vậy, cô ấy là loại người thế nào? Cô ấy xinh đẹp phải không?"

Matsuda hỏi về diện mạo của người tôi vừa giới thiệu. Tôi gãi má trong khi trả lời.

"Ừm, đúng, cô ấy là một "thiếu nữ". Tao chắc chắn điều đó."

"Thiếu nữ...... t-tuyệt vời...... điều đó thực sự tuyệt vời, Ise-kun!"

"Chà, bọn tao không biết cảm ơn mày thế nào cho đủ Ise-sensei."

Hai anh chàng này thật thảm hại. Họ tiếp tục thay đổi thái độ của mình. Không, tôi cũng sẽ như thế nếu không gặp Hội trưởng và Asia.

Tôi xin lỗi vì đã lấy tất cả niềm vui, các chàng trai. Matsuda hỏi tôi một lần nữa với khuôn mặt cười tươi.

"Ô, Ise-kun. Nhân tiện, tại sao "Mil-tan" được gọi là Mill-tan?"

Tao thích bọn mày hỏi chính anh ta. Thậm chí tao cũng không biết lý do.

Phần 6[edit]

Đêm đó.

Tôi đang đạp xe đạp trong khu dân cư.

"Oryaaaaaa!"

Tôi đạp xe với tất cả sức mạnh của mình.

Khi chúng tôi đến khu vực chỉ định, Asia đang ngồi phía sau tôi đặt tờ rơi vào hộp thư.

"Xong rồi."

"OK."

Tôi bắt đầu đạp xe một lần nữa sau khi xác nhận rằng Asia đang ngồi phía sau tôi.

Mấy tờ rơi chúng tôi bỏ vào trong ngôi nhà đó là một món đồ thuận tiện dùng để triệu hồi Ác quỷ. Thông thường cần phải vẽ một vòng tròn ma thuật để triệu hồi một Ác quỷ, nhưng trong thế kỷ này, không có nhiều người sẵn sàng vẽ một vòng tròn ma thuật để triệu hồi Quỷ.

Giống như không có nhiều người tin vào Ác quỷ trong thời đại này. Tôi cũng đã không tin cho đến gần đây.

Bởi vậy, xã hội Quỷ kín kẽ đã tạo ra tờ rơi với một vòng tròn ma thuật trên nó để có thể triệu tập Quỷ dễ dàng hơn.

Trên tờ rơi là những vòng tròn ma thuật mang dấu hiệu quỷ riêng biệt, và cũng giống như quảng cáo thông thường, họ viết một cụm từ quảng cáo trên đó.

Tờ rơi này không có nghĩa gì với những người hài lòng với cuộc sống của họ, nhưng có những người đang khao khát một cái gì đó, nó có ma thuật trên đó nên họ sẽ muốn sử dụng nó.

Chúng tôi xuất hiện trước mặt con người, những người sẽ trở thành khách hàng của chúng tôi thông qua vòng tròn ma thuật. Chúng tôi thực hiện điều ước của họ để đổi lấy phần thưởng. Công việc là thế. Nên đây là phương pháp phổ biến được sử dụng để triệu hồi Quỷ.

Và phát tờ rơi này là công việc đầu tiên của Quỷ thuộc hạ. Điều này đã trở thành thông lệ trong một thời gian nhất định. Chúng tôi sử dụng thiết bị cầm tay của Quỷ để tìm người có lòng ham muốn mạnh mẽ, và bỏ tờ rơi vào hộp thư của họ và sau đó chuyển sang vị trí tiếp theo. Công việc này lặp đi lặp lại.

À, tôi đã kết thúc công việc phát tờ rơi rồi. Lý do tôi đang làm việc này là—.

"...... Ise-san, thực sự không sao chứ? Việc giúp mình phát mấy tờ rơi này......"

"Ừ, không vấn đề gì."

Phải, tôi đang hỗ trợ Asia trong việc phân phát các tờ rơi. Vì thế nên tôi vẫn tiếp tục đạp xe.

"Asia, cậu không biết đạp xe đạp đúng không? Nên phải có một người nào đó phải đạp xe cho cậu."

"Ư, mình xin lỗi. Mình không bao giờ có cơ hội ngồi trên một chiếc xe đạp...... Nhưng nếu đi bộ......"

"Tớ không thể để cậu làm việc đó đâu. Tớ đang lo cho cậu, Asia."

Đó là cảm giác thật sự của tôi. Không phải là về việc liệu cô ấy có thể đi xe đạp hay không, nhưng trên thực tế là tôi không thể để Asia chạy xung quanh trong môi trường xa lạ.

Cô ấy vừa đến Nhật Bản từ Bắc Âu tháng trước. Cô ấy không biết nhiều về văn hóa Nhật Bản.

Cô đã có được khả năng hiểu tiếng Nhật bằng cách trở thành một Ác quỷ, nhưng để thích ứng với cuộc sống này là chuyện khác. Tôi đang dạy cô ấy những điều cơ bản, nhưng vẫn còn rất nhiều điều làm cho tôi lo lắng.

Hơn nữa, Asia tử tế với bất kỳ ai và không biết gì về thế giới xung quanh. Bạn không biết những thứ xấu xa gì sẽ đổ xuống cô ấy.

Nên tôi đã đề nghị với Hội trưởng sau khi suy nghĩ về nó.

"Em sẽ giúp Asia việc phân phát các tờ rơi!"

Hội trưởng vui vẻ chấp nhận yêu cầu của tôi. Cảm ơn chị rất nhiều, Hội trưởng!

Như thế, tôi đang hỗ trợ Asia. Thế nên tôi đã đi xung quanh khu dân cư vào ban đêm trên xe đạp của mình cùng với cô ấy.

"Nhìn kìa Asia. Đó là một ngôi đền. Chúng ta là Quỷ, nên chúng ta không thể vào đó."

Tôi nói chuyện về ngôi đền khi đi ngang qua nó.

"Vâng. Quỷ không được phép đi đến những nơi các tinh linh tụ tập và nơi ở của các vị thần địa phương, phải không? Thật khó để hiểu về Thần Đạo Nhật Bản bởi vì mình là một người Công Giáo......"

Người trước nay chỉ thờ một tôn giáo như cô ấy sẽ gặp khó khăn để hiểu về văn hóa Nhật Bản. Đó là những gì Hội trưởng đã nói với tôi.

Vì vậy tôi bắt đầu dạy cho Asia những thứ về nơi chúng tôi sống trong khi phát các tờ rơi.

"A! Đằng đó. Bây giờ nó đã đóng cửa nhưng đó là cửa hàng bánh bán bánh mì rất ngon. Cậu muốn đi mua lần tới không?"

"Vâng! Bánh mì Nhật Bản rất ngọt, mình thích nó!"

Thậm chí một cuộc trò chuyện bình thường cũng thú vị. Một cuộc hẹn vào ban đêm. Thật tuyệt!

Tôi luôn luôn muốn đi xe đạp với một cô gái ngồi phía sau như thế này.

"Ise-san, cậu có xem phim "Roman Holiday" chưa?"

Asia hỏi tôi.

Roman Holiday? À phải, tôi nghĩ đó là một bộ phim.

"Nó là một bộ phim xưa phải không? Không, xin lỗi. Tớ chưa xem nó."

"Vậy sao—"

Asia có vẻ hơi buồn trước câu trả lời của tôi.

"Nhưng có gì với bộ phim đó?"

"...... Mình đã luôn yêu thích nó. Nó giống như thế này...... Tuy nhiên họ đã đi một chiếc xe đạp trong phim. Cho nên mình...... Hi hi."

Hơ? Giọng cô ấy bây giờ thật hạnh phúc. Cánh tay cô ấy ôm hông của tôi chặt hơn.

Tôi không thực sự chắc lắm, nhưng không sao. Nếu Asia hạnh phúc thì thế là đủ.

Gió đêm nay cũng thật tuyệt.

Phần 7[edit]

"Bọn em đã về!"

Asia và tôi đã hoàn thành việc phát tờ rơi và trở lại phòng câu lạc bộ.

Khu trường học cũ không sử dụng nằm phía sau trường. Một trong những phòng trên tầng ba là phòng của Hội Nghiên Cứu Huyền Bí và cũng là nơi tụ họp của nhóm Gremory.

"Ái chà chà, tốt lắm. Tôi sẽ làm vài ly trà ngay bây giờ."

Người đầu tiên chào đón chúng tôi trở về là hội phó của chúng tôi cũng là tham mưu của Hội trưởng Rias, Himejima Akeno-san. Chị ấy là đàn chị của tôi, một học sinh năm ba và là một người đẹp Nhật Bản với mái tóc đen dài mượt và luôn luôn mỉm cười. Chị ấy cũng là người có mái tóc theo kiểu đuôi ngựa hiếm có trong số thanh thiếu niên hiện nay.

Cùng với Hội trưởng, chị ấy được gọi là một trong "Hai Đàn Chị Cao Quý" của trường tôi và nổi tiếng như một thần tượng với cả nam lẫn nữ.

"Này, cuộc hẹn vào ban đêm thế nào?"

Anh chàng đẹp trai vừa cười với tôi là Kiba Yuuto. Cậu ta là hoàng tử đẹp trai đã chiếm lấy trái tim của hầu hết các cô gái trong trường học của chúng tôi. Cậu ta là kẻ thù của tôi kể từ khi tôi ghét những gã đẹp trai.

"Nó rõ ràng là rất tuyệt."

Tôi giơ ngón tay cái về phía Kiba.

"...... Quan hệ yêu đương muộn vào ban đêm là bất hợp pháp."

Người vừa nói một điều cay nghiệt với tôi là cô gái nhỏ bé năm nhất, Toujou Koneko-chan. Vào cái nhìn đầu tiên, em ấy chỉ là một học sinh tiểu học vì có một cơ thể nhỏ bé, em ấy như là một linh vật nổi tiếng trong Học Viện chúng tôi.

Asia và tôi đi về phía Hội trưởng đang ngồi trên ghế sofa. [Vua] của chúng tôi, Hội trưởng Rias. Ngay cả đêm nay, mái tóc màu đỏ thẫm của chị ấy vẫn luôn luôn đẹp như vậy.

"Hội trưởng. Chúng em đã về."

Tôi báo cáo với chị ấy, nhưng Hội trưởng đang nhìn hướng khác một cách thẫn thờ. Chị ấy đang nghĩ về điều gì đó? Thậm chí còn thở dài.

Asia bên cạnh tôi cũng nhìn theo hướng Hội trưởng đang nhìn.

"Hội trưởng, chúng em đã về!"

Lần này, tôi nói lớn hơn. Hội trưởng nghe tôi và tỉnh trí lại.

"T-Tôi xin lỗi. Tôi đã thơ thẫn một chút. Tốt lắm, Ise, Asia."

Gần đây, tôi nghĩ rằng Hội trưởng đang thường xuyên suy nghĩ về một cái gì đó. Khi ra lệnh cho chúng tôi làm việc gì đó, chị ấy làm nó với sự quý phái như thường lệ, nhưng mặt khác, tâm trí của chị ấy đang ở nơi nào đó. Tôi nghĩ số lần chị ấy thở dài đã tăng lên.

Chị ấy có thể có một số mối lo nghiêm trọng mà chúng tôi sẽ không thể hiểu được. Vâng, dù sao thì chị ấy cũng là một Ác quỷ Cao cấp.

Đây là những thành viên của Hội Nghiên Cứu Huyền Bí và cũng là thành viên của nhóm Gremory. Khác với tôi, tất cả mọi người ở đây đều rất nổi tiếng ở trường. À, tôi cũng là một tên biến thái nổi tiếng. Ha ha ha, tôi cảm thấy có lỗi vì hình như đang ở nhầm chỗ.

Hội trưởng nói sau khi xác nhận rằng Asia và tôi đã đến.

"Bây giờ, tôi sẽ phải cho Asia khởi sự như một Ác quỷ từ đêm nay."

Ô! Thật sao!?

"Ơ?"

Tôi nói với Asia đang bối rối.

"Asia, em sẽ xuất hiện như một Ác quỷ từ đêm nay! Em sẽ đến nhà khách hàng qua vòng tròn ma thuật!"

"E-Em ư?"

Asia chỉ vào chính mình trong hoảng loạn.

"Thật không, Hội trưởng?"

Hội trưởng gật đầu trước câu hỏi của tôi.

"Phải. Việc phát tờ rơi sẽ kết thúc ngày hôm nay. Nếu tôi cứ để mãi thế này, có vẻ như cuộc hẹn giữa hai người sẽ tiếp tục thêm nữa."

Oa. Làm ơn đừng bắt nạt thuộc hạ của mình, Hội trưởng. Tôi cảm thấy chút xấu hổ khi Hội trưởng nói điều đó với tôi.

Giống như lần xuất hiện đầu tiên của tôi, Hội trưởng vẽ dấu ấn của tộc Gremory lên lòng bàn tay của Asia. Nhờ đó, cậu ấy sẽ có thể dịch chuyển thông qua vòng tròn ma thuật.

"Akeno, kiểm tra xem Asia có đủ ma lực để dịch chuyển qua vòng tròn ma thuật đi."

"Vâng, Hội trưởng."

Akeno-san đặt tay lên trán của Asia sau khi Hội trưởng ra lệnh. Một ánh sáng mờ nhạt xuất hiện từ đầu ngón tay chị ấy, và dường như chị ấy đang đọc một cái gì đó.

"Chúng tôi đã gặp sự cố với Ise trước đây, vì vậy nên cần phải kiểm tra một cách đúng đắn. Mặc dù tôi không nghĩ sẽ có một vấn đề tương tự."

Tôi cảm thấy thất vọng sau khi nghe mối lo của Hội trưởng.

Đúng vậy. Sự xuất hiện đầu tiên của tôi như một Ác quỷ thật khủng khiếp. Để sử dụng vòng tròn ma thuật chỉ cần một chút ma lực. Nhưng tôi thậm chí không có chút ma lực nào.

Nhờ đó, tôi không thể dịch chuyển thông qua vòng tròn ma thuật mà phải sử dụng một chiếc xe đạp để đến chỗ khách hàng, đó là một việc không ai làm trước đó. Ngay cả bây giờ, tôi vẫn phải đến thăm các khách hàng bằng xe đạp. Điều này thật khó chịu......

"Hội trưởng, không sao. Không có vấn đề gì cả. Hơn thế nữa, em ấy có ma lực sau Hội trưởng và tôi. Tiềm năng ma lực của em ấy rất tốt."

Hội trưởng mỉm cười với báo cáo của Akeno-san.

"Đó là tin tốt. Em có thể sử dụng đầy đủ sức mạnh của mình như một quân [Tượng]."

[Tượng] mà Hội trưởng đề cập đến là vị trí của Asia.

Ác quỷ hiện tại quản lí thuộc hạ của họ theo quy tắc trò chơi cờ vua của thế giới con người. Quỷ chủ nhân là [Vua], dưới là [Hậu], [Xe], [Tượng], [Mã], và [Tốt].

Hệ thống sử dụng cho các Quỷ thuộc hạ gọi là [Evil Piece].

Trước đây, Hội trưởng và mọi người đã nói với tôi rằng rất lâu trước đây, nhiều Ác quỷ đã chết khi chiến đấu trong cuộc chiến với Chúa và Thiên thần Sa ngã, và hệ thống này được tạo ra để tăng cường lực lượng của Quỷ với số lượng nhỏ thuộc hạ để giữ sự cân bằng chống lại các phe khác.

Mỗi quân có những kỹ năng riêng và nó sẽ thúc đẩy khả năng của thuộc hạ Ác quỷ.

Dĩ nhiên, với việc Hội trưởng là lãnh đạo và cũng là chủ nhân của chúng tôi, chúng tôi cũng có những vai trò nhất định.

Akeno-san là [Hậu], Kiba là [Mã], Koneko-chan là [Xe], Asia là [Tượng] và tôi là [Tốt]!

Đầu tiên, [Tốt] có vẻ yếu, nhưng tùy thuộc vào cách sử dụng, nó thậm chí có thể hạ cả [Vua]! Đó là những gì Hội trưởng nói với tôi! Tôi phải tin vì tôi đang hướng tới việc trở thành "Tốt mạnh nhất".

Quay lại chủ đề, vì Asia có một ma lực cao, cô ấy không gặp vấn đề gì để dịch chuyển thông qua vòng tròn ma thuật.

Phải, có vẻ như Asia đã có một sự khởi đầu tốt. Tôi cũng hài lòng với điều đó.

Rồi Asia cũng sẽ có khách hàng của mình và—.

Rồi tôi bắt đầu cảm thấy khó chịu.

...... Điều gì sẽ xảy ra với Asia, người tử tế với bất kỳ ai và không biết gì về thế giới xung quanh khi cô được triệu tập bởi một người có rất nhiều ham muốn......?


Trường hợp 1


"Ồ, thật là một Ác quỷ dễ thương! À phải! Xin hãy cho xem tôi quần lót của cô! Xin hãy vui lòng cho tôi xem ngực của cô!"


...... Thật tệ.


Trường hợp 2


"Nữ Ác quỷ dễ thương! Hãy để tôi mò mẫm ngực của cô càng nhiều càng tốt để đổi lấy cuộc sống của tôi!"


...... Của Asia?


Trường hợp 3


"Tôi sẽ cho cô cuộc sống của tôi, vậy nên hãy để tôi quan hệ với cô cho đến hết đêm nhé!"


............


"Ise, sao cậu lại khóc?"

Hội trưởng nhìn vào mặt tôi với vẻ lo lắng.

"Hội trưởng, không. Điều đó không được!"

Tôi lắc đầu trong khi nước mắt chảy ra khỏi mắt tôi.

Điều đó không được. Đúng vậy, không được! Đó là Asia mà chúng ta đang nói đến!? Asia không thể nào từ chối khi một vài tên con trai mà cô chưa từng gặp mặt thỉnh cầu cô một điều dâm đãng!

Asia là người nghiêm túc và đam mê công việc sẽ cố gắng hoàn thành công việc thậm chí bằng cách hy sinh chính cơ thể của mình!

"Hội trưởng! Em cảm thấy khó chịu nếu để Asia đi một mình~! Nếu là Asia~! Em không thể chịu đựng được nếu có một số tên lập dị yêu cầu những mong muốn bệnh hoạn với Asia!"

Hội trưởng có vẻ hơi bối rối sau khi tôi đến gần trong khi đang khóc.

"Ise, một yêu cầu mà quá dâm đãng cho Ác quỷ họ triệu hồi không tới được thuộc hạ của Gia tộc Gremory. Đúng là có những người yêu cầu những mong muốn như thế, do đó có những Ác quỷ chuyên lo cho những khách hàng ấy và các yêu cầu đó đi đến chỗ họ. Công việc của chúng ta an toàn, cậu biết không? Thậm chí Ác quỷ cũng chuyên nghiệp trong một số lĩnh vực."

"Hội trưởng, chị đang nói thật sao? Đó là sự thật, phải không? Nhưng em vẫn cảm thấy không thoải mái!"

Hội trưởng thở dài sau khi nhìn thấy tôi rất lo lắng về nó.

"Được rồi. Trong một thời gian ngắn, tôi sẽ đưa cậu đi với Asia để hỗ trợ. Cậu hài lòng chưa?"

"C-Cảm ơn chị rất nhiều! Asia! Hãy để tớ xử lý các tên biến thái đó! Asia, cậu chỉ cần thực hiện các giao ước bình thường thôi!"

"V-Vâng."

Tôi nắm lấy tay của Asia, và làm một tiếng thở dài nhẹ nhõm.

Asia có vẻ lo rằng cô đang gây rắc rối cho tôi, nhưng không sao. Tôi cần phải bảo vệ Asia. Tôi đã hứa với Hội trưởng, và tôi cũng lo lắng về Asia.

Có thể tôi đã bảo vệ cô ấy hơi quá, nhưng tôi muốn trông chừng cho đến khi cô nói, "Mình có thể tự làm điều đó!".

Bạn phải làm điều này dù cho họ khó chịu với bạn. Tôi sẽ bảo vệ Asia ngay cả khi nó làm cho cô ấy ghét tôi.

"Vậy thì nếu có một yêu cầu, Asia, em sẽ dịch chuyển qua vòng tròn ma thuật đem theo Ise với em."

"Vâng, em hiểu. Hội trưởng."

Sau khi xác nhận, vòng tròn ma thuật lớn trên sàn phát sáng.

Akeno-san người trông coi vòng tròn ma thuật bắt đầu đọc lá thư của Quỷ xuất hiện trong vòng tròn.

"Ái chà chà, có một khách hàng đang cố gắng triệu hồi chúng ta, người này ước một điều mà ngay cả Asia-chan cũng có thể xử lý."

Nghe báo cáo của Akeno-san, Hội trưởng mỉm cười.

"Điều đó rất thuận tiện. Asia có thể cung cấp ma lực cần thiết để dịch chuyển thông qua vòng tròn ma thuật, và em ấy cũng có thể hỗ trợ người thiếu ma lực như Ise. Hãy làm đi."

Ừm, tôi là người có nghĩa vụ phải giúp đỡ cô ấy, nhưng có vẻ như tôi mới là người cần sự giúp đỡ...... Không sao. Tôi chỉ cần xem Asia thực hiện giao ước đầu tiên của cô ấy!

"Đi nào, Asia!"

"Vâng, Ise-san!"

Asia và tôi đi về phía trung tâm của vòng tròn ma thuật sau khi nâng cao tinh thần.

Phần 8[edit]

Tôi với Asia trở về nhà muộn vào ban đêm.

Asia hoàn thành công việc đầu tiên của mình một cách tốt đẹp. Không giống như lần đầu của tôi, nó diễn ra một cách êm đẹp.

"Mình xin lỗi, mình sẽ đi tắm trước đây."

Nói thế, Asia đi về phía phòng tắm. Cô ấy không thể ngưng cười vì đã hoàn thành công việc đầu tiên của mình.

Tôi cũng về phòng mình để nghỉ ngơi. A, cả tâm trí và cơ thể của tôi mệt lử, giống như mỗi đêm.

Sau khi Asia hoàn thành công việc của mình, chúng tôi trở về phòng câu lạc bộ và báo cáo với Hội truỏng, và hoàn thành công việc của chúng tôi trong đêm đó. Tôi thấy lo lắng cho người có khuôn mặt u buồn là Hội truỏng......

Quan tâm đến Hội trưởng là tốt, nhưng sẽ đến lượt tôi vào phòng tắm sau khi Asia tắm xong.

Sử dụng cùng phòng tắm với một cô gái vừa vào...... Tôi biết mình không nên có suy nghĩ dâm đãng, nhưng tôi phải thế khi đang ở độ tuổi này. Nên có một phần trong tôi vui mừng về điều đó.

Không, không! Tôi lắc đầu quầy quậy và cố gắng thoát khỏi những suy nghĩ bệnh hoạn đó.

Tôi cần phải bảo vệ Asia! Nếu tôi bị Asia kích thích, nó sẽ biến tôi thành loại người tồi tệ nhất!

Biến thái! Tôi là tên biến thái kiểu gì vậy! Chết tiệt! Tôi ước gì mình có trí óc của một ẩn sĩ ngay bây giờ!

Đúng! Để thoát khỏi những suy nghĩ bệnh hoạn của mình, tôi sẽ ngồi bắt chéo chân lại! Tôi ngồi trên sàn nhà và nhắm mắt lại để làm dịu tinh thần.

Tôi không phải dâm đãng. Tôi không phải là kẻ biến thái. Tôi đang bảo vệ Asia. Tôi đang sống với Asia nhưng tôi không thể nghĩ về những điều hư hỏng. Nam mô Nam mô Nam mô.

Ái! Tôi bị đau đầu! Ồ phải rồi! Tại sao tôi lại cầu nguyện!? Tôi là một Ác quỷ! Tôi sẽ bị tổn thương nếu cầu nguyện! Tôi gần như đã tự kết liễu chính mình!

Chết tiệt! Tôi đang làm gì vậy!? Chờ đã, tôi đang làm gì trong phòng riêng của mình......?

ROẸT

Sau đó sàn nhà trong phòng tôi phát sáng. Ánh sáng tạo thành một hình tròn, và một biểu tượng quen thuộc xuất hiện trên đó.

—Đây là dấu hiệu của nhóm chúng tôi!

Vòng tròn ma thuật của nhóm Gremory. Đó là ai? Ý tôi là, tại sao lại là phòng tôi? Một người nào đó đang cố gắng dịch chuyển đến phòng của tôi!?

Vòng tròn ma thuật phát sáng thắp sáng cả căn phòng, và một người xuất hiện từ đó.

Đó là hình dáng của một cô gái. Một cô gái với mái tóc đỏ thẫm—.

"Hội trưởng......?"

Người xuất hiện từ trong vòng tròn ma thuật không ai khác ngoài Hội trưởng Rias. Nhưng tại sao chị ấy lại ở trong phòng của tôi?

Chị ấy dường như có khuôn mặt như bị dồn vào chân tường. Biểu hiện của chị ấy cũng giống như lúc ở trong phòng câu lạc bộ.

Hội trưởng lại gần ngay khi nhìn thấy tôi. Rồi nói một điều gây sốc cho tôi.

"Hãy làm tình với tôi đi."

............ Xin lỗi? Đầu óc của tôi trở nên trống rỗng bởi vì điều quá bất ngờ. Chị ấy vừa nói gì lúc nãy? Tôi có nghe lầm không?

Hội trưởng nói lại một lần nữa để chắc chắn rằng tôi nghe rõ vì tôi đã có một cái nhìn bối rối.

"Tôi muốn cậu lấy sự trong trắng của tôi. Ngay lập tức."

Ngôn ngữ Nhật Bản của Hội trưởng vẫn kích thích như mọi khi.



Xem lại Life 0 Trở về Trang chính Xem tiếp Life 2