Editing
Date A Live:Tập 1 Chương 1
(section)
Jump to navigation
Jump to search
Warning:
You are not logged in. Your IP address will be publicly visible if you make any edits. If you
log in
or
create an account
, your edits will be attributed to your username, along with other benefits.
Anti-spam check. Do
not
fill this in!
===Phần 1=== "Ahhh…" Chẳng có gì tệ hơn việc bị đánh thức khi đang ngủ. Ờ thì, bạn mở mắt, và thấy em gái mình đang say mê nhảy samba trên người mình – có ai vui nổi không nhỉ? Thứ Hai, 10 Tháng Tư. Dụi dụi mắt, Shidou nói với giọng nhỏ nhẹ. "Ahh, Kotori. Đứa em gái dễ thương của anh." "A!" Chỉ đến lúc đó em ấy mới biết anh trai mình đã dậy. Cô em gái với một chân đang dậm trên bụng Shidou – Kotori, quay người và chỉnh lại bộ đồng phục của mình. Mái tóc dài thắt hai bím vung vẩy khi Kotori chăm chú nhìn Shidou với đôi mắt to tròn như hạt dẻ. Mặc dù bị bắt gặp khi đang nhảy trên người anh trai mình, nhưng em ấy lại không lầm bầm chửi rủa như một người bị bắt gặp khi đang làm việc xấu. Có lẽ, cô ấy thật sự vui khi thấy Shidou đã thức dậy. [[Image:DAL_v01_009.jpg|thumb]] Và Shidou đang có một góc nhìn rất nhìn rất đẹp – đập vào mắt cậu ta là quần lót của Kotori. Nó không chỉ đơn thuần là 'lộ hàng'. Cái gì cũng phải có giới hạn của nó chứ. "Gì thế? Anh trai dễ thương của em!" Kotori đáp lời – và vẫn giữ nguyên bàn chân trên bụng cậu ta. Nhân tiệc, Shidou không 'dễ thương' một chút nào đâu. "Bước ra nào. Em nặng quá đấy." Kotori gật gật cái đầu, và nhảy khỏi giường. "Hự!" "Ahahaha, 'hự'! Ahahahaha!" "…" Shidou không nói gì, chỉ trùm chăn lên đầu. "Ahh! Này~! Sao anh lại ngủ tiếp thế!" Kotori lên giọng, và lay người cậu. "Mười phút nữa thôi mà…" "Không đời nào~! Dậy thôi!" Shidou ngồi dậy, đờ người ra sau khi bị Kotori lắc nãy giờ, sau đó ngáp dài một tiếng. "C—Chạy đi…" "Eh?" "…Thật ra, anh đã nhiễm phải virus 'nếu không được ngủ thêm 10 phút nữa thì mình sẽ cù léc em gái đến chết', a.k.a T—virus…" "Gì—Gì thế!?" Kotori kêu lên ngạc nhiên, như người vừa thấy thông điệp của người ngoài hành tinh vậy. "Chạy đi…khi anh vẫn còn kiểm soát được cơ thể của mình…" "N—Nhưng, còn anh thì sao!?" "Em không phải lo…chừng nào em vẫn an toàn…" "Không thể nào! Anh ơi!" "Gràoooo!" "Aaaaaaaaaaa!" Shidou bật dậy, vung vẩy đôi tay và gầm gừ một cách thích thú khi Kotori vụt chạy ra ngoài với tiếng la thất thanh. "…Haizz." Cậu thở dài, và rồi lại cuộn mình vào chăn. Bây giờ vẫn chưa tới 6 giờ. "Hay ghê…" Khi đang càu nhàu, Shidou chợt nhớ lại. Bộ não vẫn còn ngái ngủ bắt đầu tỉnh dậy, và cậu dần nhớ về buổi tối qua. Bố mẹ họ đã đi công tác từ hôm qua. Shidou đã được phân công làm 'bếp trưởng tạm thời', và vì cậu ta không giỏi trong việc thức dậy sớm, nên cậu đã nhờ Kotori đánh thức. "A…" Shidou cảm thấy như mình vừa làm một điều gì đó xấu xa, và cậu nhanh chóng rời khỏi giường. Cậu đè mái tóc rối bù xuống, cố gắng nhịn một cái ngáp dài, sau đó lê chân ra ngoài. Lúc đó, Shidou chợt nhìn vào cái gương nhỏ treo trên tường. Một người với mái tóc lòa xòa trước trán – có thể do lâu ngày chưa cắt – đang nhìn Shidou với đôi mắt khép hờ. "…" Ánh mắt đờ đẫn và cái nhìn thiểu não. Thở dài, cậu ta bước xuống cầu thang, và vào phòng khách. "…Cái quái gì thế này?" Trước mắt cậu ta là một cảnh tượng hơi 'khác thường'. Cái bàn gỗ giữa phòng đã bị lật lại, như một hàng rào chắn. Phía sau nó là một cái đầu với hai bím tóc đang lúc lắc. "…" Shidou rón rén lại gần cái bàn. Như dự đoán, Kotori đang ngồi ôm gối, run rẩy ở đó. "Gràoooo!" "Aaaaa! Aaaaaaaa!" Kotori, với đôi chân đang run rẩy, hét lên tuyệt vọng khi Shidou chạm vào vai cô bé. "Bình tĩnh nào! Anh đây." "Ưư! Ư…? A—Anh đấy à?" "Ừm, đúng vậy." "Anh…anh hết nhiễm virus rồi à?" "Ổn rồi. Em là bạn của Kotori mà." "Ồ, ồồồ." Khuôn mặt căng thẳng của Kotori dãn ra khi Shidou giả bộ nói theo kiểu em bé với cô. "Xin lỗi, xin lỗi. Anh đi làm bữa sáng ngay đây." Sau khi buông tay ra khỏi người Kotori, Shidou đứng dậy, dựng cái bàn lại đúng vị trí cũ, và vào bếp. Bố mẹ của Shidou đang làm việc ở một công ty điện tử lớn mà họ là người sáng lập, nên hai người thường không có ở nhà. Lúc đó, Shidou là người phải chăm lo cho bữa ăn cho cả gia đình, nên cậu ta đã quen với việc này. Thực tế, cậu tin rằng mình có thể sử dụng dụng cụ làm bếp giỏi hơn cả mẹ. Khi Shidou đang lấy trứng ra từ tủ lạnh, cậu nghe thấy tiếng TV ở sau lưng. Có vẻ như Kotori đã bình tĩnh lại và đang xem TV. Nghĩ lại thì, Kotori có thói quen vừa ăn vừa xem tử vi hay bói toán. Thường thì mấy trò bói toán sẽ có ở cuối chương trình, và thường thì nó cũng chỉ là những thứ dự đoán vớ vẩn thôi. Sau khi lướt qua tất cả các kênh, có vẻ như em ấy đang xem một bản tin chán ngắt. "––Sáng sớm nay, ở vùng ngoại ô thành phố Tenguu––" "Hửm?" Chợt nghe thấy một phần bản tin vô dụng mà thường chỉ phù hợp để làm nhạc nền, Shidou nhíu mày. Lý do rất đơn giản. Vì cái tên đó rất quen thuộc. "Hm? Nó ở khá gần đây. Có gì vừa mới xảy ra à?" Liếc qua bàn ăn, cậu nheo mắt lại và nhìn chăm chú vào TV. Trên màn hình là ảnh một con đường đã bị phá hủy theo một cách không thể tin được. Những tòa nhà và con đường đã trở thành một đống gạch vụn. Nó giống như vừa bị thiên thạch đâm vào, hoặc là do một đợt không kích. Shidou nhăn mặt, thở dài. "Ahhhh…hóa ra đó là một cơn chấn động." Cậu lắc đầu, như thể đã quá quen với nó 'Không gian chấn' – là một hiện tượng bất thường xảy ra ở một khu vực rộng lớn. Nó là một thuật ngữ, dùng để chỉ sự phát nổ, chấn động, biến mất, và những sự việc không rõ nguyên nhân khác xảy ra ở những thời điểm và thời gian ngẫu nhiên. Giống như một ý tưởng bất chợt của một con quái vật, phá hủy một con đường chỉ vì nó muốn. Đó là những hiện tượng không thể giải thích được. Lần đầu tiên nó xảy ra là vào khoảng 30 năm trước. Nó đánh thẳng vào khu vực trung tâm giữa Á—Âu –một phần Xô Viết, Trung Quốc và Mông Cổ đã biến mất chỉ trong một đêm. Thời nay, những bức hình trong sách giáo khoa cũng đủ làm cậu rùng mình. Mọi thứ như bị cuốn khỏi mặt đất, chẳng còn gì sót lại cả. Con số thương vong vào khoảng 150 triệu người. Đó là thảm họa lớn nhất trong lịch sử nhân loại. Sáu tháng tiếp theo, vài trường hợp tương tự với quy mô nhỏ hơn diễn ra trên toàn thế giới. Shidou không thể nhớ được con số chính xác, chắc là vào khoảng năm mươi. Trên mặt đất, trên biển, ở hai cực, ngay cả ở những hòn đảo nhỏ, người ta đã ghi nhận những vụ việc như thế. Dĩ nhiên, Nhật Bản cũng chịu chung số phận. Sáu tháng sau thảm họa Eurasia, từ phía Nam Tokyo đến Kanagawa đã bị tàn phá sạch, giống như một cục gôm vừa tẩy vùng đất đó khỏi bản đồ. Đúng vậy – đó cũng là nơi mà Shidou đang sống. "Nhưng nó đã đột ngột ngừng lại trong một khoảng thời gian, đúng không? Tại sao nó lại bắt đầu diễn ra dồn dập nhỉ?" "Chẳng rõ nữa…" Kotori nghiêng đầu khi nghe thấy câu hỏi của Shidou. Sau thảm họa ở Nam Kanto, không có cơn chấn động nào xảy ra trong một khoảng thời gian dài. Tuy vậy, năm năm trước, ở thành phố Tenguu, nó lại tiếp tục xảy ra. Hơn nữa, đa số diễn ra ở––Nhật Bản. Dĩ nhiên, con người không ngồi chơi xơi nước trong suốt hai mươi lăm năm kia. Ba mươi năm trước, bắt đầu từ những khu vực đã được tái xây dựng, nhiều hầm trú ẩn đã được xây dựng với tốc độ chóng mặt. Khi con người đã có khả năng dự đoán trước được những cơn chấn động, đội phản ứng JSDF đã được thành lập. Công việc của họ là đến những nơi bị tàn phá, và xây dựng lại những gì đã bị phá hủy. Nhưng công việc đó chỉ có thể diễn tả bằng hai chữ 'ma thuật'. Dù sao thì, những thứ đã bị phá hủy hoàn toàn đó, lại có thể khôi phục trong một khoảng thời gian ngắn đến không ngờ. Công việc của họ luôn được giữ bí mật, vì thế không có một chút thông tin nào lộ ra ngoài cả. Nhưng nếu bạn thấy một tòa nhà vừa bị phá hủy trở lại nguyên vẹn trong một đêm, chắc chắn bạn sẽ nghĩ đó là ma thuật thôi. Tuy vậy, mặc dù công việc khôi phục diễn ra rất nhanh, không có nghĩ là các đợt chấn động đó không nguy hiểm. "Hình như khu này gần đây xảy ra nhiều cơn chấn động nhỉ? Nhất là vào năm ngoái." "…Hmm, có lẽ vậy, à. Có lẽ là hơi sớm…" Kotori lẩm bẩm khi đung đưa người trên ghế sofa. "Sớm? Cái gì sớm cơ?" "Nnn…nhông nhó nhì nhâu." Hình như giọng của Kotori hơi kỳ. "…" Shidou lặng lẽ lại gần sofa. Có thể Kotori đã phát hiện ra, vì khi Shidou tiến lại gần thì em ấy ngoảnh mặt đi. "Kotori, quay lại đây một chút nào." "…" "…" <nowiki>*bụp*</nowiki> "Chụt!" Kotori ghì đầu lại, và nhanh chóng quay đi. Cổ họng em ấy phát ra tiếng rất lạ. Shidou đã thấy được cái vậy cần thấy trong miệng Kotori, và thở dài. "Thiệt tình." Mặc dù sắp ăn sáng, nhưng Kotori lại ngậm một cây kẹo Chupa Chups yêu thích của em ấy. "Này! Anh đã bảo là không được ăn kẹo trước khi ăn sáng mà." "NNNnnn! NNNnnn!" Shidou rút cây kẹo ra, còn Kotori đang cố chống lại bằng cách ngậm chặt miệng. Cậu ta cảm thấy khó khăn khi muốn cốc đầu cô em gái của mình, vì thật sự Shidou không muốn đánh một sinh vật dễ thương như thế. "…Hừm. Phải ăn hết bữa sáng đấy, nghe chưa!" Cuối cùng thì Shidou cũng phải nhượng bộ. Cậu ta xoa đầu em gái mình, và trở vào bếp. "Ohhh! Em yêu anh nhiều lắm, anh trai!" Shidou vẫy tay một cách thoải mái và trở lại với công việc. "…Nhắc mới nhớ, bữa nay làm Lễ khai giảng phải không nhỉ?" "Đúng vậy ạ~." "Vậy là em sẽ về vào buổi trưa à…Em muốn ăn gì không?" Sau khi suy nghĩ thật lâu cùng với một tiếng 'Hmmm', Kotori lúc lắc đầu, và đột nhiên đứng dậy. "Phần ăn đặc biệt cho trẻ em." Nó là phần ăn ở một nhà hàng gần đó. Shidou đứng thẳng người dậy, và cúi đầu xin lỗi. "Cái đó không thể chuẩn bị ở nhà được." "Ehh~" Kotori ngậm chặt cây kẹo, tỏ vẻ không hài lòng. Shidou thở dài, và rồi vươn vai ra. "Thôi thì, dù sao đây cũng là một dịp đặc biệt, vậy nên chúng ta sẽ đi ăn ngoài." "Oaaa! Thật không anh!?" "Ừm. Vậy thì, chúng ta sẽ gặp nhau trước cửa nhà hàng sau giờ học nhé." Kotori xoa tay với vẻ phấn khích. "Không được nói hai lời. Anh đã hứa rồi đấy nhé! Chúng ta sẽ ăn ở đó cho dù có động đất hay hỏa hoạn hay chấn động hay nhà hàng bị khủng bố tấn công!" "Không, nếu có khủng bố thì chúng ta sẽ không ăn ở đó đâu." "Nhưng anh phải có mặt ở đó đấy!" "Được rồi, anh biết mà." Kotori vung tay lên trời với một tiếng 'Yahoo' thật to sau khi nghe Shidou nói thế. Shidou không nghĩ rằng mình đã quá hào phóng. Ừm, dù sao hôm nay cũng là dịp đặc biệt mà. Từ hôm nay, họ sẽ phải ăn uống ở nhà một mình trong một khoảng thời gian, nhưng hôm nay là một ngày đặt biệt. Phung phí một chút cũng không sao. Mà, một bữa ăn 780 yên cho trẻ em chắc cũng được tính là 'phung phí' nhỉ. "Nnnn…" Shidou duỗi người, mở cánh cửa sổ nhỏ trong nhà bếp ra. Bầu trời trong xanh quá. Có vẻ hôm nay sẽ là một ngày đẹp trời đây.
Summary:
Please note that all contributions to Baka-Tsuki are considered to be released under the TLG Translation Common Agreement v.0.4.1 (see
Baka-Tsuki:Copyrights
for details). If you do not want your writing to be edited mercilessly and redistributed at will, then do not submit it here.
You are also promising us that you wrote this yourself, or copied it from a public domain or similar free resource.
Do not submit copyrighted work without permission!
To protect the wiki against automated edit spam, please solve the following captcha:
Cancel
Editing help
(opens in new window)
Navigation menu
Personal tools
English
Not logged in
Talk
Contributions
Create account
Log in
Namespaces
Page
Discussion
English
Views
Read
Edit
View history
More
Search
Navigation
Charter of Guidance
Project Presentation
Recent Changes
Categories
Quick Links
About Baka-Tsuki
Getting Started
Rules & Guidelines
IRC: #Baka-Tsuki
Discord server
Annex
MAIN PROJECTS
Alternative Languages
Teaser Projects
Web Novel Projects
Audio Novel Project
Network
Forum
Facebook
Twitter
IRC: #Baka-Tsuki
Discord
Youtube
Completed Series
Baka to test to shoukanjuu
Chrome Shelled Regios
Clash of Hexennacht
Cube × Cursed × Curious
Fate/Zero
Hello, Hello and Hello
Hikaru ga Chikyuu ni Itakoro......
Kamisama no Memochou
Kamisu Reina Series
Leviathan of the Covenant
Magika no Kenshi to Basileus
Masou Gakuen HxH
Maou na Ore to Fushihime no Yubiwa
Owari no Chronicle
Seirei Tsukai no Blade Dance
Silver Cross and Draculea
A Simple Survey
Ultimate Antihero
The Zashiki Warashi of Intellectual Village
One-shots
Amaryllis in the Ice Country
(The) Circumstances Leading to Waltraute's Marriage
Gekkou
Iris on Rainy Days
Mimizuku to Yoru no Ou
Tabi ni Deyou, Horobiyuku Sekai no Hate Made
Tada, Sore Dake de Yokattan Desu
The World God Only Knows
Tosho Meikyuu
Up-to-Date (Within 1 Volume)
Heavy Object
Hyouka
I'm a High School Boy and a Bestselling Light Novel author, strangled by my female classmate who is my junior and a voice actress
The Unexplored Summon://Blood-Sign
Toaru Majutsu no Index: Genesis Testament
Regularly Updated
City Series
Kyoukai Senjou no Horizon
Visual Novels
Anniversary no Kuni no Alice
Fate/Stay Night
Tomoyo After
White Album 2
Original Light Novels
Ancient Magic Arc
Dantega
Daybreak on Hyperion
The Longing Of Shiina Ryo
Mother of Learning
The Devil's Spice
Tools
What links here
Related changes
Special pages
Page information